- Ko phân biệt người ngoài hay người thân thiết nhất, tôi bị tức giận với tất cả ai mắng chửi tôi ( kể cả khi riêng hay trước mặt mọi người, kể cả khi họ đưa ra lời khuyên tốt)
- Khi cãi nhau với người đó/ họ tôi luôn muốn cãi thắng cho bằng được dù tôi cũng có phần sai
- Tôi biết điều đó không tốt
- Tôi rất yêu mẹ tôi thứ 2( sau bản thân tôi), tôi cũng chỉ muốn sống vs mẹ cả đời mà ko lấy chồng, nhưng những lúc mẹ chửi bới tôi trước mặt người khác tôi rất xấu hổ. Sau đó tôi chửi tay đôi với mẹ mà không kiêng nể. Tôi biết tôi hơi nghịch tử
Tôi cũng từng bảo vệ mẹ và cãi nhau tay đôi với người ngoài
- Tôi từng bị bạn thân nhất tôi xúc phạm chỉ vì tôi không theo dõi tin tức ở vtv về "việc sau bão yagi có một ngôi làng bị thiệt hại không còn 1 ai" - tin tức này tôi ko biết vì tôi ko xem thời sự, lúc đó tôi ở trọ chỉ gọi cho mẹ và coi những bộ truyện boylove tôi thích. Tôi thấy tôi ko sai, Tôi cực kỳ tức giận khi bạn mình lại nói trước mặt mọi người là "kể cả thằng B nó còn biết" thằng B này 10tuổi.
Thậm chí tôi chỉ hỏi 1 câu đơn giản vs bạn tôi " sao điện thoại m ko có tiếng " thì nó nói gằn giọng thái độ lại " thì ko bật tiếng thì ko có " câu nói ko có sao cả nhưng cái thái độ ko giống mọi lần. Tôi biết nó đang tỏ ra khó chịu vì trước hôm đó nó muốn vào nhà tôi chơi nhưng tôi ko cho.
Lí do tôi ko cho vì hôm nó nói tôi ko bằng thằng B 10tuổi, tôi vẫn ghim nên từ chối nó
Tôi thù rất dai, ai từng xúc phạm tôi mà ngay lúc đó khiến tôi ấm ức là tôi nhớ suốt đời
Hồi tôi còn bé thì ko nói nhưng kể từ khi có nhận thức tôi ghét nhất mấy đứa mà thương hại tôi, tôi cảm thấy bị xúc phạm khi ai đó thương hại tôi
- Mỗi lần tức giận vì ấm ức cái gì đó hoặc bị xúc phạm tôi thường vơ lấy cái gì trong tay là tôi đập
- mỗi lúc đập tôi sẽ thoải mái hơn chút
- Thậm chí có lần ấm ức quá tôi còn tính lao đầu vào chỗ chết để khỏi phải tức giận nữa
Tôi biết thế là không tốt nhưng tôi vẫn cứ vậy. Thậm chí ngay cả trong 1 cuộc ẩu đả mà tôi là người bị hại100% tôi lại trở thành 1 kẻ phản diện chỉ vì tôi quá ấm ức nên luôn hét như 1 con điên khi cãi nhau
- Tôi rất dễ bị tức giận kích động mà ko kiểm soát, tôi cũng hiếu thắng và có phần nhạy cảm.Tôi cũng biết mình sai khi cãi lại những lời mắng nhiếc của bố mẹ. Tôi vẫn cãi lại tất cả những lời mắng nhiếc kể cả nó tốt hay ko tốt. Nhưng tôi vẫn phân biệt và nhận thức được bản thân mình đúng sai bao nhiêu
- Chỉ cần nghĩ lại bọn coi thường tôi là tôi giận run người, tôi giận bọn nó càng giận chính mình vì ko làm được gì ngoài việc tức giận và cãi tay đôi vs bọn nó cuối cùng người mang tiếng là tôi( vì mỗi lần cãi nhau là tôi lại như 1 con chó dại mất nhận thức lời nói)
Tôi cũng giận khi mẹ tôi cũng chửi mắng nhiếc tôi trước mặt người ngoài mà không thương tiếc. Tôi xấu hổ đến đánh mất lý trí và cãi lại mẹ ko kiểm soát
Tôi muốn thay đổi
Tôi muốn bản thân bình tĩnh
Tôi muốn ko còn bận tâm đến những lời khinh thường xúc phạm của người khác nữa
có thể em đang bị vấn đề về tâm lí, em nên đến bệnh việc xem sao nha
Những điều em diễn tả có thể là những triệu chứng của bệnh tâm lý - tâm thần. Em nên tìm đến chuyên gia để thăm khám, chẩn đoán và hỗ trợ em vượt qua.
Một trong những việc mình từng lm khi trải qua hành trình này là viết 5 điều biết ơn mỗi ngày. Bây giờ nhìn lại hành trình ấy thì lại kh thấy đáng sợ đến thế và cũng biết ơn nó vì đã giúp nội tâm mình phát triển lên rất nhiều.
Chào bạn,
Những gì bạn đang gặp phải là dấu hiệu của việc bạn đang mệt mỏi về tâm lý. Việc tự làm đau để thấy dễ chịu, sợ người lạ nhưng lại sợ cô đơn, giận bố mẹ nhưng vẫn thương họ, tất cả đều cho thấy bạn đang bị căng thẳng, áp lực, và rối loạn cảm xúc.
Điều tốt là bạn nhận ra vấn đề và đang cố gắng sửa. Nhưng nếu cứ chịu đựng một mình sẽ rất mệt, bạn nên tìm người lắng nghe thật sự, như chuyên gia tâm lý, để được giúp đỡ đúng cách.
Ngoài ra, bạn có thể tập những cách xả stress an toàn hơn như viết nhật ký, nghe nhạc, tập hít thở để bớt căng thẳng. Bạn không tệ, không xấu đâu, chỉ là bạn đang quá cô đơn với cảm xúc của mình thôi.
Bạn đã rất dũng cảm khi nói ra rồi. Hãy nhẹ nhàng với bản thân hơn nhé.