Em năm nay 15t . Em có một người chị
Em năm nay 15t . Em có một người chị họ rất đảm đang, giỏi việc nhà, được em ruột nghe lời. Mẹ em hay lấy chị đó làm thước đo. Mỗi lần nói chuyện mẹ cũng nói kiểu như là: " Mày mà làm được như con P ( chị họ em ) thì tao càng mừng , nó biết nấu cơm, giặt giũ, đón em , tắm rửa cho em nó, cơm nước đầy đủ. Mỗi lần bố mẹ nó về chỉ việc ăn thôi. Mày nhìn lại mày xem , có bằng một cái móng tay của nó không? Mày mà bằng thì tao cùi " . Em là một đứa không giỏi làm việc nhà, nhưng thành tích học tập của em thì lại tốt. Vừa rồi mới thi học kì môn văn của em được 8.3 . Em cảm thấy không đúng nên đã xin phúc khảo. Kết quả là hôm nay điểm văn vẫn là 8.3 như cũ và mẹ em lại nói với thái độ mỉa mai là: " Trình độ của mày chỉ có đến thế thôi à ? " . Ngoài miệng mẹ lúc nào cũng bảo : Mẹ không cần con phải hoàn hảo" , thế nhưng thực tế mẹ lại rất hay soi mói, lôi ra những khuyết điểm của em để chỉ trích, đay nghiến. Bố em thì hay bị áp lực trên công ty và về nhà lại chửi bới. Mẹ rất hay thiên vị em và em gái ruột của em . Mỗi lần tụi nó làm gì sai thì mẹ cũng tìm đủ mọi cách để bảo vệ, bào chữa cho lỗi của mấy đứa đó . Mỗi lần em của em hỗn láo, vô lễ với em mẹ chỉ quát mắng nhẹ nhàng là: " Không được nói vậy với chị" hay đại loại như vậy. Sau đó, mẹ lại bảo: " Tại mày nên em mày mới vậy." Mỗi lần mẹ sai, em nghĩ có lẽ là vì thể diện nên mẹ lúc nào cũng tìm cách đổ hết mọi tội lỗi, lí do lên đầu em , kiểu như em là con, mẹ là mẹ , con luôn sai, mẹ luôn đúng. Em chỉ cần mở miệng phản bác là lại bị nói hỗn xược... Với em gái mẹ luôn dễ dàng nói ra lời xin lỗi , còn em thì chắc chẳng bao giờ. Còn ngoài xã hội thì bạn bè tị nạnh, ganh ghét, cô lập, xa lánh vì em hay được điểm cao. Cho nên , em lúc nào cũng lủi thủi đi một mình cả. Cảm giác đi học đã cô đơn, tủi thân , về nhà còn phải đối mặt với đủ thứ từ người thân. Em thấy ngột ngạt quá , em chỉ mong có cách được giải thoát 1
Hic, chúng ta đôi khi sẽ cảm thấy xung quanh chẳng ai hiểu mình em ạ. Nhưng điều chúng ta cần làm tốt là phải vui vẻ và yêu thương bản thân mình. Hy vọng, một ngày nào đó mẹ em sẽ thấu hiểu em hơn và mở lòng ra với em nhiều hơn.
Để thoát khỏi tình trạng này, bạn có thể thử một số cách sau:
Chuyên mục liên quan