Thế giới không dành cho mình
E là C năm nay 19 tuổi . E có dấu hiệu trầm cảm từ năm lớp 7 , từng là một học sinh giỏi luôn được thầy cô yêu quý và luôn muốn e vào đội tuyển hsg , nhưng đột nhiên đến giữa kỳ 2 lớp 7 e có triệu chứng muốn cách ly xã hội, không muốn tiếp xúc giao lưu với ai , và luôn trong trạng thái muốn ngủ . Từ đó việc học của e sa sút thậm tệ . E không nói cho bome biết về vấn đề của mình nên chỉ nhận lại những lời mắng chửi của bố mẹ ( một cx là do bố mẹ nghĩ e nghiện game và kh hỏi lý do vì sao em bỏ học ) . Triệu chứng ấy được thuyên giảm khi e được tham gia hội khỏe phù đổng và may mắn có được giải 3 toàn tỉnh và được tham gia giải quốc gia ( e rất mê thể thao nó là một động lực sống duy nhất của em ) e lên ăn tập được gần 1 tháng thì vì dịch nên đã phải hủy giải và sau đó e có về nhà để rút học bạ lên tỉnh nhưng vì nghe bố bảo mẹ nhớ e nên khóc nên e quyết định từ bỏ ước mơ thể thao ở nhà với mẹ . Đến khi lên lớp 10 lại một điều tồi tệ nữa xảy ra với em . Em bị gãy đôi tay vì đã bóng phải phẫu thuật đóng đinh . Lúc đó cả thế giới như sụp đổ với em e kh còn hi vọng sống nữa ( điều duy nhất khiến e luôn cố gắng là được chơi bóng ) . Từng là một chủ chốt của đội vì gãy tay phải phẫu thuật tiêm kháng sinh mà khả năng phản xạ của e rất chậm người e lúc nào cũng bị đơ đơ . Kể từ những ngày đó e lại trở lại với xu hướng muốn cách ly xã hội một ngày r có thể ngủ đến 16t 17t . Cuộc sống của e không gọi là đầy đủ nhưng những điều em muốn làm đều đến một nửa là gặp phải một vấn đề gì đó ( mặc dù e đã cực kì nỗ lực cố gắng đạt được) e cảm thấy cs không dành cho em . Điều gì e trân trọng nhất cố gắng nhất điều gặp vấn đề khiến e kh thể thực hiện được . Và rồi đến năm 2024 khi mới lên đại học e lại dính vào chơi bời từng chơi được đến 200tr nhưng giờ lại báo nhà 300tr . Giờ e trốn tránh tất cả mọi người kể cả bố mẹ em và trong đầu lúc nào cũng suy nghĩ đến 44 em không biết là mình có thể vượt qua được không e đã thử treo cổ nhưng không may đến lúc khó thở e lại bám đc vào thành đỡ . Đến bây giờ trong đầu e luôn có suy nghĩ em sinh ra đã là sai trái rồi những gì e làm đều không thành bây giờ lại còn làm khổ bố mẹ e cảm thấy nếu em tiếp tục sống có lẽ e sẽ làm khổ bố mẹ nhiều hơn . Giờ e chỉ mong muốn có 1 bệnh viện nào đó mua hết nột tạng của e cho e một cái chết êm ái và số tiền nột tạng hay bất cứ một cái gì dùng đc trên người em sẽ được chuyển cho bố mẹ một phần là trả nợ phần dư kia coi như em báo hiếu vì kiệp này thực sự e đã không còn muốn sống nữa !
VIỆN TÂM LÝ SUNNYCARE
Chào em,
SunnyCare cảm nhận được những khó khăn mà em đang trải qua, và biết rằng điều này có thể khiến em cảm thấy mệt mỏi, bế tắc. Có lẽ ngay lúc này, em đang tự hỏi mình nên làm gì tiếp theo, làm sao để thoát khỏi cảm giác này. SunnyCare hy vọng rằng em có thể tìm thấy một hướng đi phù hợp, một cách nào đó để giúp em cảm thấy an toàn hơn và nhẹ nhõm hơn trong lòng.
1. Em có thể làm gì ngay lúc này để giúp bản thân?
A. Tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài
B. Quản lý cảm xúc và tránh suy nghĩ tiêu cực
2. Khi nào em nên tìm sự giúp đỡ chuyên nghiệp?
3. Hướng đi nào cho em trong tương lai?
4. Lời nhắn gửi đến em
Em đang trải qua một thời gian rất khó khăn, nhưng điều quan trọng nhất là em không một mình. Luôn có những người sẵn sàng lắng nghe và hỗ trợ em khi em cần. Nếu em cảm thấy quá tải, hãy tìm đến ai đó có thể giúp em, hoặc liên hệ với tổng đài 111 để được tư vấn về các bước tiếp theo.
Nếu em cần thêm sự hỗ trợ, SunnyCare luôn ở đây để lắng nghe và đồng hành cùng em.
Viện Tâm Lý SunnyCare
Nếu bạn bị chính cha mẹ bạo lực bạn có thể liên hệ các tổ chức như hội phụ nữ khu phố, công an khu vực giúp đỡ khuyên can làm việc với ba mẹ bạn, hoặc bạn nói chuyện nhờ gvcn giúp đỡ.
Cuộc sống có thể rất khó khăn, nhưng luôn có hy vọng và cách để cải thiện tình hình. Hãy nhớ rằng bạn xứng đáng được yêu thương và tôn trọng. Đừng ngần ngại chia sẻ cảm xúc của mình với người khác, vì điều đó có thể giúp bạn cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Bạn không phải đối mặt với điều này một mình.
Chuyên mục liên quan