🔥 Bài đăng hot nhất

Em lại nhớ về ngày xưa, lúc ấy em hạnh

Em lại nhớ về ngày xưa, lúc ấy em hạnh phúc biết bao nhiêu. Em hiền lành, đầy tình cảm. Hồi đó em thật may mắn. Cũng vì một phần nhút nhát mà em lại không tiếp xúc nhiều với xã hội. Bây giờ, em cứ mơ tưởng về tưởng về một tương lai tươi đẹp, một tương lai mà có thể sống vui vẻ, rồi đến bình yên, không gặp một người quen nào ở hiện tại cả. Em cũng thật tồi không vô ơn và không muốn sống với gia đình. Em muốn sống một mình với đam mê, rồi sau đó có chồng có con, nhưng một ngoại hình đã vượt ngoài tầm mà người ta gọi là xấu, một nhân cách có phần nhuốm đen như em, điều đó liệu có quá xa vời. Em nghĩ rằng, tới khi lớn lên hơn nữa có thể đạt đến điều ấy, tính cách của em sẽ có phần thay đổi để trở thành một con người tốt hơn. Nhưng...căn bệnh về cả thể chất lẫn tâm thần của em dường như không thể cứu vãn được nữa rồi...Quay trở lại với hiện tại, em vô cảm. Ngước lên để thiowr và suy nghĩ, mọi thứ thật lẫn lộn, nực cười, em tự cười chính mình, chắc em đã phủi hết tất cả may mắn, hạnh phúc của mình đi. Em đã sa đọa quá nhiều. Em không đủ can đảm để đối diện với hiện tại, một đứa "dám làm dám chịu" như em lại không chịu nổi tội lỗi và sự xấu hổ, nhục nhã ê chề của mình. Em không dám thừa nhận. Em phủ nhận đi tội lỗi ấy, em nhắm mắt lại rồi chạy trốn thực tại có một sự thật đã quá buồn bã này.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
10
1

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!