tính cách mình ngày xưa cũng khá là năng động
tính cách mình ngày xưa cũng khá là năng động nhưng khi lên cấp 2, cấp 3 mình ngày càng tách biệt với bạn bè.Mình dần tự ti về bản thân hơn , mình không dám bắt chuyện với ai và cũng ngại khi phải tiếp xúc với ai đó.Sau khi tiếp xúc với một vài người bạn mình bắt đầu nhận ra người lập dị ở đây là mình.Chỉ vì tính cách sở thích và cách nói chuyện của mình khác hoàn toàn so với họ,mình khá là sợ cô đơn vì mình sợ ánh mắt của những người khác.Mình luôn có những nỗi lo lắng bất an không hồi kết , khiến cho bản thân mình cảm thấy rất mệt mỏi , khó chịu ,nản với chính bản thân mình. lên năm 11 thì mình cũng chơi cùng được 1 nhóm bạn , nhưng các bạn ấy ban đầu rất tốt , về sau họ toàn nói những điều khó chịu với mình . Mình học cũng khá ổn nên họ rất hay nhờ mình chỉ, ban đầu thì mình cảm thấy cũng bình thường nhưng thời gian về sau mình nhận thấy họ chỉ nói chuyện khi nhờ mình chỉ bài còn không họ toàn làm lơ mình. Việc ấy khiến mình buồn và tức nhưng cũng không dám nghỉ chơi với họ vì mình sợ mình sẽ cô đơn , không ai nói chuyện trên lớp. Dần dần 1 ngày dường như mình nói chuyện được khoảng 4-5 lần... còn những suy nghĩ trong đầu vẫn cứ tiếp diễn mãi để làm cho mình ngày càng có những suy nghĩ tiêu cực và việc học là thứ giúp mình ngăn nó lại . Gia đình mình thì khá chiều chuộng em gái,em gái hay đánh mình , Mẹ thì hay nói những từ về ngoại hình mình làm mình rất tự ti và buồn . Kể cả em gái cũng vậy , điều đó cũng khiến mình dần sợ hơn về ánh nhìn của những người khác . Giờ đây mình hiện tại rất mệt với cuộc sống , mình muốn được giải thoát.