Em năm nay 25t trước đây em đã có thời gian qhtd với nhiều ng để quên đi nyc và liên tục em muốn có người ở cạnh và e có quen 1 người mới nhưng ko
... Xem thêmEm không biết làm như thế nào nữa
Từ nhỏ đến giờ mình ít khi ra ngoài nhà, đến cả khi tốt nghiệp bây giờ mình vẫn như vậy. Đi ra ngoài đường hay đi đâu mình nghe họ nói chuyện đôi lúc mình chả hiểu gì cả, bạn bè trên lớp đôi lúc cười nhạo mình thì mình cũng tức giận rồi ngay lập tức không quan tâm nữa, những câu cười đùa mình cũng chậm hiểu nên mình gần như không có bạn luôn. Đầu óc mình kiểu trống rỗng luôn các bạn ạ, kiểu như mình dừng suy nghĩ vì không muốn nghĩ thứ gì. Dần dần trôi qua năm tháng mình giờ vẫn vậy không thay đổi gì, mình cũng muốn thay đổi lắm chứ, thế nên là đầu tháng này nhân dịp thằng bạn bảo xem có công việc này thử không. Công việc này thì là một dạng sale đi chào hàng, đúng là một công việc để rèn luyện giao tiếp thật, mình cũng gặp mấy anh chị nhiệt tình giúp đỡ mình cũng thấy vui lắm. Làm việc thì mình lại bắt đầu sợ mọi người giúp mình vậy mà lại không đáp lại được, khách hàng không vui. Tiếp xúc nhiều thứ mới mẻ quá mình cảm thấy ngày càng không chịu nổi, rồi mình cũng không biết có ổn không, có nên tiếp tục công việc không... 25 tuổi mới ra đời, không biết cái gì là cơ bản, không biết gì cả. Đôi lúc em suy nghĩ là chết quách cho rồi luôn ý, nhưng rồi trong tâm trí em luôn nhắc rằng không được, bây giờ không phải lúc... Và thế là tiếp nối vậy đến bây giờ. Em phải làm sao đây, gặp bác sĩ hay là tiếp tục như vậy, gia đình em cũng không tình trạng tốt, em không muốn làm phiền mẹ, bố em thì em không biết nói lời nào...nói tóm lại giờ nhiều thứ quá em không biết làm sao ra làm sao luôn. Làm việc 2 tuần rồi mà em vẫn cảm thấy không biết có nên làm tiếp không, ngày nào tỉnh dậy cũng nặng trĩu cơ thể, em cố gắng cười nhưng mà không biết khách hàng có phật lòng không nữa...
10 bình luận
Mới nhất
Hiện tại chị cũng y như vậy, rất đồng cảm với em. Em có thế mạnh hay sở thích, năng khiếu nào không? Hoặc em có từng thích hoạt động thể thao nào không? Có điều gì mà em từng làm nó một cách say mê quên ăn quên ngủ mà em vẫn thích làm không? Hãy hướng về điều đó.
Mình cũng giống bạn, nên đọc bài này thực sự đồng cảm. Hồi trước mình suy nghĩ sẽ cố thay đổi bản thân: để hiểu, bắt kịp với mọi người xung quanh. Nhưng điều đó thật sự khó, và mình học đc cách dễ dàng hơn là bàn quang với mọi thứ xung quanh :)) kệ mọi người bảo ngơ thì ngơ thôi :))) và đạt một mục tiêu nào đó vật chất chứ ko mơ hồ như muốn đi ra ngoài, bắt kịp với mọi người xung quanh nữa. Bạn thấy ý kiến này có phù hợp chứ :3
Em cũng mới 18 và cái kiểu dừng suy nghĩ sống như robot rồi mọi thứ giống y hệt anh
cái tình trạng này đã từ rất lâu mà bản thân cũng không nhớ đã bị như vậy từ bao giờ
mình 20 tuổi cũng mới phát hiện tình trạng giống như bạn vậy.Việc dừng suy nghĩ khiến mình gặp khó khăn trong học tập và suy luận về những thứ xung quanh và thêm chứng mất trí nhớ nữa.Mình rất là yếu đuối nên ko biết cách nào để vượt qua nó nữa:((
đi tập tạ đi bro
đổi môi trường mới biết đâu cải thiện hơn bạn nha
thiệt ra em chỉ k thích giao tiếp hoặc chưa gặp được người có chung chủ đề nói chuyện với em nè. em đừng vì điều đó mà tự ti vì em có rất nhiều điểm tốt hơn nhiều người. vd như em nhận ra vấn đề của mình, em nghĩ cho cảm xúc của người khác, em biết kiếm việc làm, không trộm cắp hay làm việc gì trái pháp luật,.. nên cứ lạc quan vui vẻ và hoàn thiện bản thân dần thui em
tại tính em trầm thôi à, ko có lỗi gì đâu em, với những cv đầu đời ai cũng có băn khoăn á, em cứ từ từ, bình tĩnh trải nghiệm thêm, nếu ko hợp thì nghỉ rồi chọn cv khác nha