🔥 Bài đăng hot nhất

Do em không hiểu mẹ hay mẹ không lắng nghe tiếng nói của em … Em cần được giải đáp

Em chào mọi người , em 22 tuổi và lớn lên trong sự li hôn của bố mẹ , hiện tại em đang ở với mẹ và gia đình mới của mẹ , một mình mẹ em đang gồng gánh nuôi cả nhà nên chồng của mẹ - em gọi là ba Dượng . Đã nảy ra ý định cho chị 2 của em cưới chồng Úc - làm mai chị 2 của em cho họ hàng bên gia đình ba Dượng vì không cùng huyết thống nên không tính là L.L ạ mọi người đừng hiểu lầm

Từ năm 2024 , mẹ em liên tục rủ những người họ hàng bên Úc về Việt Nam chơi để lấy lòng . Điều kiện nhà em bình thường chỉ có 4 phòng và không có phòng dư cho khách . Nên mỗi lần khách khứa bên đó họ về là em phải nhường phòng của mình hoặc em sẽ ngủ chung với họ

Chuyện không có gì đáng nói khi em đã bảo mẹ em không thích việc phải ngủ cùng người lạ - người không cùng máu mủ cũng chả phải người thân của mình nhưng mẹ em 1 mực em phải “ tự nguyện “ nhường phòng của em cho họ

Em chấp nhận nhường phòng của em 3 lần
Lần 1 : em tạm gọi là cô A - cô A ở 2 tuần và em phải ngủ tạm ở phòng chị 2 của em

Lần 2 : Cô B - Cô B ở 1 tháng và lần này em ngủ chung với cô B vì đợt này em đang trong kỳ thi nên phải sử dụng sách vở và học bài thường xuyên có khi là xuyên cả đêm và nhà em không còn chỗ nào có thể học được nữa nên em biết bản thân em ít nhiều cũng làm phiền giấc ngủ của họ

Lần này em không ngủ với chị là vì chị em rất khó tính và kỹ tính trong giờ giấc - Nếu thấy em thức khuya thì sẽ bảo em không biết phân chia giờ giấc và việc phải nghe người lớn cằn nhằn rất là nhức đầu

Sau 1 tháng thì cô B trở về nước , vừa cất chân ra khỏi nhà sáng hôm nay thì tối đó em bị mang tiếng là “ ăn cắp “ túi đỏ của cô B . Mặc dù bản thân em còn không biết chiếc túi nào và tới tận bây giờ em vẫn chưa hiểu sao mình bị nói như vậy . Mẹ em tối đó qua chất vấn tại sao em lại lấy đồ của người ta - em đã khẳng định là em không lấy nhưng mẹ em chỉ im lặng rồi rời khỏi phòng em với ánh mắt phán xét ấy …

Lần 3 : Cô C - Cô C ở 1 tuần và em phải thành thật với bản thân là cô ở rất dơ ! Rất thiếu ý tứ khác biệt rất nhiều với cô A cô B

Cô C không có ý nào là phép lịch sự khi ở “nhờ” cả , cô hút thuốc rất thường xuyên và luôn ám mùi thuốc trong người - Việc hút thuốc dẫn đến cô bị đờm rất nặng ! Mỗi tối cô liên tục vào nhà vệ sinh trong phòng của em để khạc như vậy khoảng 15 lần

Cô C ngủ ngấy rất to và gần như em đã không ngủ trong vòng 1 tuần và bị điếc 1 bên tai khoảng 50% - lâu lâu nó còn bị nhức nữa

Em đã trao đổi với mẹ rất nhiều lần như thế là em không muốn có ai vào phòng em ngủ nhờ nữa . Em tưởng mọi chuyện đã dừng lại nhưng không ạ

Lần thứ 4 sắp tới đây : Lần này khác biệt so với 3 lần trước vì đây là bác Trai và con trai của Bác

Lần này thì em không đồng ý việc mẹ em buộc em phải nhường phòng và qua phòng khác ngủ vì bản thân em thấy nó rất KÌ . Em là con gái đã 22t và em cảm thấy như thế nó rất KÌ

Nhưng mẹ em lại không thấy như thế và bà bảo em là đồ không khôn ngoan và matday chỉ tốn tiền nuôi ăn học !

Vậy theo mọi người em nên xử lý như nào đây ạ Em bế tắc lắm rồi

#help #vandap

Cảnh báo: Hình ảnh sau đây có thể gây khó chịu cho một số người xem. Bạn nên cân nhắc trước khi xem.
Do em không hiểu mẹ hay mẹ không lắng nghe tiếng nói của em … Em cần được giải đápDo em không hiểu mẹ hay mẹ không lắng nghe tiếng nói của em … Em cần được giải đáp
Do em không hiểu mẹ hay mẹ không lắng nghe tiếng nói của em … Em cần được giải đápDo em không hiểu mẹ hay mẹ không lắng nghe tiếng nói của em … Em cần được giải đáp
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
3
1

1 bình luận

Chào em,

Sunnycare rất thấu hiểu cảm giác khó xử và mệt mỏi của em khi liên tục phải nhường không gian riêng tư mà không nhận được sự lắng nghe từ mẹ. Đây không chỉ đơn giản là vấn đề nhường phòng mà còn liên quan đến những trải nghiệm trước đây khiến em cảm thấy ngày càng áp lực và mất dần sự kiên nhẫn.

1. Những trải nghiệm không như ý đã qua

Việc em cảm thấy không thoải mái khi tiếp tục nhường phòng không chỉ xuất phát từ lần này, mà còn là sự tích lũy từ những lần trước:

  • Lần đầu tiên, em đã cố gắng thích nghi, nhưng việc thay đổi không gian sống ít nhiều gây bất tiện.
  • Lần thứ hai, em buộc phải ngủ chung với khách trong thời gian ôn thi, ảnh hưởng đến giấc ngủ và khả năng tập trung học tập.
  • Lần thứ ba, em không chỉ mất đi sự riêng tư mà còn phải chịu đựng thói quen sinh hoạt không phù hợp của khách, gây ra nhiều khó chịu về thể chất và tinh thần.
  • Quan trọng hơn, em từng bị hiểu lầm và mang tiếng oan, điều này khiến em tổn thương và cảm thấy mất niềm tin.

Những trải nghiệm này không chỉ đơn thuần là sự bất tiện mà còn tạo ra cảm giác mất kiểm soát và không được coi trọng, khiến em ngày càng e ngại và khó chịu khi tiếp tục nhường phòng.

2. Những cảm xúc khó chịu khi tiếp tục nhường phòng

  • Khi đã có những trải nghiệm không vui trước đó, việc phải tiếp tục nhường phòng dễ khiến em gợi nhớ lại những cảm giác bất lực và ấm ức.
  • Không gian riêng tư là rất quan trọng, nhất là khi em đang trong độ tuổi trưởng thành, cần có sự độc lập và cảm giác an toàn trong chính ngôi nhà của mình.
  • Việc này không đơn thuần là chuyện khách khứa, mà còn là vấn đề về quyền lợi cá nhân và sự thấu hiểu trong gia đình.

3. Nhìn nhận tình huống từ góc độ của mẹ

  • Mẹ em có thể đang đặt nặng trách nhiệm gắn kết gia đình và muốn thể hiện sự hiếu khách với họ hàng bên nhà dượng.
  • Có thể mẹ nghĩ rằng việc em nhường phòng là một cách giúp gia đình thể hiện thiện chí, chứ chưa thực sự nhận ra những khó khăn mà em đã trải qua.
  • Vì vậy, thay vì chỉ thể hiện sự phản đối, em có thể giúp mẹ hiểu hơn về cảm giác của mình một cách nhẹ nhàng và chân thành.

4. Nếu việc nhường phòng không quá ảnh hưởng, hãy thử nhìn nó như một hành động vì thương mẹ

  • Nếu lần này khách chỉ ở trong thời gian ngắn và không quá ảnh hưởng đến sinh hoạt của em, em có thể cân nhắc coi đây là một cách thể hiện sự hỗ trợ mẹ, thay vì cảm giác bị ép buộc.
  • Đôi khi, khi ta hành động từ lòng yêu thương thay vì cảm giác miễn cưỡng, tâm lý sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn.
  • Nhưng nếu em cảm thấy thực sự không thể tiếp tục nhường phòng, hãy mạnh dạn chia sẻ với mẹ để tìm một giải pháp phù hợp hơn.

5. Thiết lập ranh giới một cách mềm mỏng

  • Nếu việc nhường phòng thực sự gây quá nhiều bất tiện, em vẫn có thể bày tỏ quan điểm của mình nhưng theo cách nhẹ nhàng và thấu hiểu. Ví dụ:
  • 👉 "Mẹ ơi, con hiểu mẹ muốn tiếp đãi họ hàng chu đáo. Nhưng lần này con thật sự cảm thấy không thoải mái vì khách là bác trai và con trai bác. Con mong mẹ có thể cân nhắc giúp con giữ sự riêng tư."
  • Thay vì từ chối thẳng, em có thể đề xuất một phương án dung hòa như cho khách sử dụng một không gian khác thay vì phòng em, hoặc chỉ nhường phòng trong một khoảng thời gian ngắn hơn.

6. Xây dựng sự thấu hiểu lâu dài giữa hai mẹ con

  • Việc em và mẹ chưa tìm được tiếng nói chung không có nghĩa là không thể cải thiện. Thay vì tranh luận ai đúng ai sai, em có thể từ từ giúp mẹ hiểu hơn về nhu cầu cá nhân của mình.
  • Khi không còn căng thẳng về việc nhường phòng, em có thể dành thời gian tâm sự với mẹ nhiều hơn về những cảm xúc của mình, để mẹ hiểu rằng sự quan tâm của mẹ cũng quan trọng với em như cách mẹ đang muốn thể hiện với họ hàng.

🌿 Lời kết từ Sunnycare:

Điều quan trọng không phải là thắng hay thua trong cuộc tranh luận với mẹ, mà là tìm ra cách để cả hai có thể thấu hiểu nhau hơn. Nếu em có thể tìm được sự cân bằng giữa giữ vững ranh giới cá nhânđồng cảm với mong muốn của mẹ, vấn đề này có thể được giải quyết theo cách nhẹ nhàng hơn.

Hy vọng những gợi ý này giúp em có thêm góc nhìn để tìm ra hướng đi phù hợp nhất cho mình!

🌿 Viện Tâm lý Sunnycare

1 tháng trước
Thích
Trả lời
1
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!