Em năm nay 14 tuổi đang học lớp 9 cũng là cuối cấp nhưng mà mình áp lực về việc ngày nào cũng đến trường, đến lớp vì 1 phần mình có thành tích học
... Xem thêmCon xin giải bày tâm sự chút ạ
Dạ đầu tiên con xin phép nói nặng một chút, con cho rằng mẹ con là một người phụ nữ nhu nhược và hèn nhát chưa bao giờ bênh vực con, coi trọng tình anh em ruột thịt, họ hàng hơn là con cái, họ kêu gì nghe đó, sống bằng cách nhìn thái độ của người khác mà sống, chỉ cần người ngoài lên tiếng không cần biết đúng sai là lôi con ra chửi bới, con cọc, con khó chịu nói năng thiếu chủ ngữ thì họ nói con maats dayj, xưng hô ngang hàng, nói con đi học chỉ có lãng phí tiền, trong khi con họ thì xưng hô ông già với ba, ăn nói bất lịch sự, vô duyên thì họ lại không dạy dỗ mà lại đi dạy dỗ con người ta, con im lặng thì họ càng lấn tới, mẹ con thì không quan tâm có khi còn hùa theo họ, tới lúc con khó chịu bỏ về phòng thì hỏi con "Tao đã làm cái gì mày chưa", "Mày giống thằng khốn (cha của con) đó quá thì về ngoải sống với nó", "Mày đừng có mà làm biếng chui vô phòng trốn làm việc nhà" đánh xong thì mẹ bỏ đi, mẹ đi xa con mới dám khóc, từ hôm mẹ đánh xong con luôn ru rũ trong phòng, nào tủi thân quá thì khóc tiếp, mấy nay tối nào con cũng thức tới 2h sáng, ngủ dậy là tới 10h trưa, không ăn cũng không uống cũng được 4 ngày rồi ạ, ngày nào con cũng lấy nước mắt để rửa mặt, nhiều lúc con chỉ ước con chết đi cho rồi, con luôn tự hỏi sao mẹ lại sinh ra mình, mình sống vì cái gì, con tự thấy bản thân con rất thảm hại, Còn cha của con giờ đã có gia đình mới, tính tới nay cũng 4 năm rồi cha chưa về thăm con, bây giờ con không biết phải làm gì, con muốn chết nhưng con còn thương mẹ con nhiều lắm.
3 bình luận
Mới nhất
Bạn nên dành thời gian để giải thích và tâm sự với mẹ để mẹ hiểu hơn về b nha
b dành thgian tâm sự với mẹ nhiều hơn nha
Chuyên mục liên quan