Mong cho em ý kiến và lời khuyên ạ, Em 14 tuổi hiện đang học lớp 9. Học lực giỏi và đạt nhiều thành tích cấp huyện, trường và là lớp trưởng, nhà gi
... Xem thêmCon xin giải bày tâm sự chút ạ
Dạ đầu tiên con xin phép nói nặng một chút, con cho rằng mẹ con là một người phụ nữ nhu nhược và hèn nhát chưa bao giờ bênh vực con, coi trọng tình anh em ruột thịt, họ hàng hơn là con cái, họ kêu gì nghe đó, sống bằng cách nhìn thái độ của người khác mà sống, chỉ cần người ngoài lên tiếng không cần biết đúng sai là lôi con ra chửi bới, con cọc, con khó chịu nói năng thiếu chủ ngữ thì họ nói con maats dayj, xưng hô ngang hàng, nói con đi học chỉ có lãng phí tiền, trong khi con họ thì xưng hô ông già với ba, ăn nói bất lịch sự, vô duyên thì họ lại không dạy dỗ mà lại đi dạy dỗ con người ta, con im lặng thì họ càng lấn tới, mẹ con thì không quan tâm có khi còn hùa theo họ, tới lúc con khó chịu bỏ về phòng thì hỏi con "Tao đã làm cái gì mày chưa", "Mày giống thằng khốn (cha của con) đó quá thì về ngoải sống với nó", "Mày đừng có mà làm biếng chui vô phòng trốn làm việc nhà" đánh xong thì mẹ bỏ đi, mẹ đi xa con mới dám khóc, từ hôm mẹ đánh xong con luôn ru rũ trong phòng, nào tủi thân quá thì khóc tiếp, mấy nay tối nào con cũng thức tới 2h sáng, ngủ dậy là tới 10h trưa, không ăn cũng không uống cũng được 4 ngày rồi ạ, ngày nào con cũng lấy nước mắt để rửa mặt, nhiều lúc con chỉ ước con chết đi cho rồi, con luôn tự hỏi sao mẹ lại sinh ra mình, mình sống vì cái gì, con tự thấy bản thân con rất thảm hại, Còn cha của con giờ đã có gia đình mới, tính tới nay cũng 4 năm rồi cha chưa về thăm con, bây giờ con không biết phải làm gì, con muốn chết nhưng con còn thương mẹ con nhiều lắm.
5 bình luận
Mới nhất
Chào con,
SunnyCare đã đọc hết những dòng tâm sự của con và cảm nhận được rất rõ nỗi buồn, sự tổn thương mà con đang chịu đựng. Những điều con đang trải qua không hề dễ dàng – cảm giác bị bỏ rơi, không được thấu hiểu, không được bảo vệ, thậm chí còn bị trách móc, so sánh, khiến con ngày càng cảm thấy bế tắc và mất phương hướng.
Có vẻ như con đã phải chịu đựng rất nhiều, và con đã cố gắng rất lâu rồi, đúng không? Việc con cảm thấy tổn thương, tức giận hay đau buồn là hoàn toàn bình thường khi con không nhận được sự yêu thương và bảo vệ mà con mong đợi từ mẹ – người đáng lẽ phải là chỗ dựa cho con. Cảm giác cô đơn, lạc lõng ấy có thể khiến con tự hỏi mình tồn tại để làm gì, nhưng con ơi, có lẽ bản thân con không hề thảm hại như con nghĩ.
Con đã chịu đựng, đã kiên nhẫn, đã cố gắng giữ trong lòng những tổn thương mà không biết chia sẻ cùng ai. Nhưng việc giữ mọi thứ trong lòng như vậy có khiến con cảm thấy nhẹ nhàng hơn không? Hay nó chỉ càng làm con thêm kiệt sức? Con đã đau khổ một mình quá lâu rồi.
Bây giờ, điều quan trọng nhất không phải là con phải làm gì để thay đổi mẹ hay thay đổi cách mọi người đối xử với con. Điều quan trọng nhất là con cần làm gì để giúp chính mình cảm thấy bớt đau đớn hơn, để tìm lại một chút bình yên cho bản thân. Con không cần phải gồng lên chịu đựng một mình. Con có thể tìm một người đáng tin cậy để chia sẻ – có thể là một người thân khác, một người bạn, một thầy cô hoặc một chuyên gia tâm lý có thể lắng nghe con.
Con nói rằng con muốn chết, nhưng con cũng nói rằng con còn thương mẹ rất nhiều. Điều đó cho thấy trái tim con vẫn còn rất nhiều yêu thương, và đó chính là điều đáng quý nhất trong con. Có thể mẹ con chưa biết cách thể hiện tình cảm, có thể mẹ cũng đang bị cuốn vào áp lực của cuộc sống mà không nhận ra con đang tổn thương đến mức nào. Nhưng điều đó không có nghĩa là con không đáng được yêu thương, không đáng được sống một cuộc đời hạnh phúc hơn.
Hiện tại, con có thể chưa tìm ra lối thoát, nhưng điều đó không có nghĩa là không có con đường nào dành cho con. Hãy để SunnyCare giúp con, hoặc tìm đến một ai đó có thể lắng nghe con một cách trọn vẹn. Con cũng có thể đối thoại một cách khéo léo cùng mẹ, thử mở lòng tâm sự với nhiều cách khác nhau để cả hai thấu hiểu nhau hơn. Mong con tìm thấy niềm vui thực sự của mình.
Nếu con cần một ai đó lắng nghe, SunnyCare vẫn ở đây.
Viện tâm lý SUNNYCARE
bạn và mẹ nên tâm sự với nhau để hiểu nhau hơn
Bạn nên dành thời gian để giải thích và tâm sự với mẹ để mẹ hiểu hơn về b nha
b dành thgian tâm sự với mẹ nhiều hơn nha
Mẹ có thể không nhận thức được tác động của hành động và lời nói của mình đến cảm xúc của con. Điều này có thể xuất phát từ những vấn đề cá nhân của mẹ hoặc cách mà mẹ đã được nuôi dạy. Tuy nhiên, điều quan trọng là con cần phải chăm sóc bản thân và tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người xung quanh, như bạn bè hoặc chuyên gia tâm lý, để giúp con vượt qua giai đoạn khó khăn này. Con cũng nên xem xét việc thiết lập ranh giới với mẹ. Việc này không có nghĩa là con không yêu mẹ, mà là để bảo vệ cảm xúc và sức khỏe tâm lý của chính mình. Hãy thử nói chuyện với mẹ về cảm xúc của con một cách bình tĩnh và chân thành, nếu có thể. Nếu con cảm thấy không thể làm điều đó, hãy tìm kiếm sự hỗ trợ từ một người lớn khác hoặc một chuyên gia. Cuối cùng, hãy nhớ rằng con không đơn độc trong cảm giác này. Nhiều người cũng trải qua những mối quan hệ phức tạp với cha mẹ. Việc tìm kiếm sự giúp đỡ và chăm sóc bản thân là rất quan trọng để con có thể hồi phục và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
Chuyên mục liên quan