Em xin chào mọi người, em năm nay 25 tuổi. Mấy tháng gần đây em cảm thấy sức khoẻ và tình thần kiệt quệ. Trước khi thay đổi vị trí công việc, em hay bi quan, lo lắng bồn chồn quá mức, hay bị run tay. Nếu có việc gì nằm ngoài kế hoạch và vượt tầm kiểm soát, em sẽ kích động khó có thể bình tĩnh, lo lắng bồn chồn không yên, không thể ngồi yên được và toàn tiêu cực. Em không có cảm giác muốn ăn, nếu không phải sức khỏe yếu đi, hay bị ốm thì em chẳng buồn ăn. Em cũng hay nghĩ về cái chết, ở một mình sẽ suy nghĩ rất nhiều, cực kỳ tiêu cực và khóc cũng nhiều. Mà dù nghĩ về cái chết nhưng cảm thấy có quá nhiều thứ phải lo, vướng bận nên em không có hành vi tự hại nào. Dù vậy, mỗi ngày thức dậy em đều không vui và luôn lo sợ.
Sát tết, tinh thần em không chịu nổi nên muốn thay đổi công việc (dù công việc cũ không hoàn toàn nhiều vấn đề) nhưng sau khi gần đến ngày đi làm lại, em lại hoang mang lo sợ dù chưa bắt đầu công việc mới, tự cảm thấy áp lực và suy nghĩ rất nhiều, rất bế tắc. Và rồi khi thực sự bắt tay vào công việc mới, em nghĩ có lẽ đó là sai lầm. Em lại giống như trước, dù đã có sự chuẩn bị nhưng mọi thứ rối tung lên khiến em còn khủng hoảng hơn trước. Em hay bị thức giấc lúc nửa đêm, suy nghĩ rất nhiều, lo lắng rất nhiều. Em cực kỳ sợ ngày mới bắt đầu nên luôn muốn thức thật khuya, không dám đi ngủ. Khi cơ thể quá mệt mà ngủ mất, mỗi sáng thức dậy em đều phải đấu tranh rất lâu vì sợ hãi. Có lẽ điều đó chỉ vì do công việc không thuận lợi, gia đình không thuận hoà tác động nhưng em thật sự thấy quá tải. Em đã cố hoà đồng với mọi người xung quanh, đi ra ngoài ăn uống cùng đồng nghiệp, xem những video hài hước nhưng thật sự em không vui. Em khó tập trung vào công việc như trước, dễ bực dọc, cau có, vội vội vàng vàng làm mọi thứ trong sự hoảng loạn. Khi ở một mình thì sẽ khóc. Em ghét con người, ghét giao tiếp nhưng lại không thể không tiếp xúc cùng. Em không hề muốn để tâm đến bất cứ điều gì cả, em sợ và thấy không chịu nổi.
Thực ra 3 năm trước em cũng có thời gian bị như vậy nhưng lúc đó khi còn là sinh viên, vẫn có bạn bè và không phải áp lực công việc như bây giờ, cũng không quá gần gia đình. Sau đó em cố gắng bình thường lại, có lẽ đã ổn cho đến giữa năm ngoái.Em không biết những điều này bắt đầu từ đâu, nhưng hiện tại em không chịu nổi nữa, cũng không biết làm sao để ổn hơn.
Đến hiện tại, em không nhìn ra được tương lai gần của mình sẽ ra sao, mọi thứ cứ mịt mờ mà trải qua từng ngày một. Em không muốn lấy chồng sinh con, không hề nghĩ tới chuyện yêu đương, chỉ muốn ở một mình. Việc gặp gỡ tiếp chuyện ai đó thật khó khăn và phiền phức. Em đã nhiều lần nghĩ tới chuyện đi tu haha, nhưng cũng nhiều lần nghĩ tới việc vài năm nữa, khi đã trả hết nợ cho bố mẹ, khi đã tích được 1 khoản nhỏ cho 2 ông bà để dành thì có lẽ em sẽ rời khỏi thế giới này. Thật ra 3 năm trước em đã đặt hạn cho thời gian "đi" của mình, nhưng năm nay gia đình nhiều chuyện quá, em thấy chẳng yên lòng. Có lẽ vài năm nữa, khi mọi chuyện ổn thoả, em sẽ không còn sống lay lắt như vậy mà có chốn về của riêng mình ☺️, nhưng hiện tại em muốn bò lên để hoàn thành nốt nhiệm vụ.
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Em thân mến,:Trước hết, tôi muốn nói rằng em không đơn độc trong những cảm xúc mà em đang trải qua. Cảm giác áp lực về tương lai, sự cô đơn và những suy nghĩ tiêu cực có thể rất nặng nề, đặc biệt là ở độ tuổi của em. Điều quan trọng là em đã dũng cảm chia sẻ những cảm xúc này, và đó là bước đầu tiên để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Khi em cảm thấy áp lực về việc học đại học và tương lai, có thể em đang phải đối mặt với những kỳ vọng lớn từ bản thân hoặc từ người khác. Điều này có thể dẫn đến cảm giác tuyệt vọng và cô đơn, như em đã mô tả. Việc không nhận được sự thông cảm từ bạn bè và giáo viên có thể làm cho em cảm thấy bị bỏ rơi, nhưng hãy nhớ rằng cảm xúc của em là hoàn toàn hợp lý và đáng được tôn trọng.
Nếu em đang trải qua những triệu chứng như khóc một mình, cảm giác tuyệt vọng, hoặc những suy nghĩ tiêu cực kéo dài, có thể em đang đối mặt với một tình trạng trầm cảm nhẹ hoặc lo âu. Những triệu chứng này có thể ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý và thể chất của em, như đau dạ dày, tăng nhịp tim, hoặc cảm giác mệt mỏi. Việc không tìm kiếm sự giúp đỡ có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng hơn trong tương lai.
Em là một người có giá trị và xứng đáng được yêu thương và hỗ trợ. Những cảm xúc mà em đang trải qua không định nghĩa em, và em có quyền tìm kiếm sự giúp đỡ để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Để giúp em vượt qua những cảm xúc này, tôi khuyên em nên thử một số phương pháp sau:
Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người thân: Hãy tìm đến những người mà em tin tưởng, như cha mẹ, anh chị em hoặc bạn bè thân thiết. Chia sẻ cảm xúc của em với họ có thể giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nếu em chưa tìm được ai để chia sẻ, viết nhật ký có thể là một cách tuyệt vời để giải tỏa cảm xúc và suy nghĩ.
Khám phá đam mê của bản thân: Hãy dành thời gian để tìm hiểu những sở thích và đam mê của mình. Có thể em sẽ thích học một ngoại ngữ mới, tham gia vào một bộ môn nghệ thuật, hoặc lên kế hoạch cho một chuyến đi nhỏ. Những hoạt động này không chỉ giúp em thư giãn mà còn giúp em tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
Tránh xa các chất kích thích: Việc sử dụng rượu bia hoặc các chất kích thích có thể làm tăng cảm giác lo âu và trầm cảm. Hãy cố gắng duy trì một lối sống lành mạnh, bao gồm chế độ ăn uống cân bằng và tập thể dục thường xuyên.
Tham gia vào các hoạt động xã hội: Hãy tìm kiếm các nhóm hỗ trợ hoặc các hoạt động cộng đồng mà em có thể tham gia. Điều này không chỉ giúp em kết nối với những người có cùng hoàn cảnh mà còn tạo ra một mạng lưới hỗ trợ cho bản thân.
Tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp: Nếu cảm giác tuyệt vọng và những suy nghĩ tiêu cực kéo dài, em nên xem xét việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý. Họ có thể cung cấp cho em những phương pháp điều trị như liệu pháp hành vi nhận thức (CBT) hoặc liệu pháp tâm lý động lực, giúp em hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình và tìm ra cách đối phó hiệu quả.
Sử dụng thuốc nếu cần thiết: Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể kê đơn thuốc chống trầm cảm để giúp em cảm thấy tốt hơn. Các loại thuốc này có thể có tác dụng phụ như buồn ngủ, khô miệng hoặc tăng cân, vì vậy em cần thảo luận kỹ lưỡng với bác sĩ về những lợi ích và rủi ro.
Cuối cùng, hãy nhớ rằng cuộc sống có thể đầy thử thách, nhưng những khó khăn này không định nghĩa giá trị của em. Em có khả năng vượt qua những giai đoạn khó khăn này và tìm thấy ánh sáng ở cuối con đường. Hãy tin tưởng vào bản thân và tiếp tục tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người xung quanh.
Tôi luôn ở đây để hỗ trợ em trong hành trình này. Hãy chăm sóc bản thân và nhớ rằng em xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa.
Chuyên mục liên quan