làm ơn mọi người có thể giúp e với được không ạ..
em năm nay 16 tuổi đang học lớp 10 tại một trường nội trú sau đây e muốn chia sẻ về vấn đề của e mặc dù bài khá dài ai đọc thì đọc không đọc thì cũng không sao ạ..
e rất áp lực khi bị bố mẹ ép buộc thi vào trường mà con không muốn vào..bây giờ thật hối hận khi vào được trường này.. không phải trách do trường hết cả chỉ do là e rất áp lực về bạn bè.. ở trường không dám nói chuyện với bất kỳ một ai và không dám cười nhiều,tính của e rất thân thiện khi quen được một bạn mới và đến hiện tại bạn đó mãi muốn gây những điều áp lực đến tinh thần của e.. các bạn luôn hùa nhau để ghét e mặc dù e chẳng làm gì..e bị blhđ từ năm c1 rất nhiều rất ám ảnh nhưng sau khi lên c2 c3 e không còn bị blhđ nữa mà lại bị blnt thôi..
e xin bố mẹ để chuyển trường để học gần hơn còn đây học ở xa và sức khỏe của em lúc nào cũng không ổn có vài tuần cứ về để đi khám, mà e cứ xin để chuyển trường thì bị bố trách là"ngu" "chỉ có thế thôi mà m lại muốn chuyển đi suy nghĩ m bị gì vậy? đầu óc có vấn đề hả con..v.v?".. không chỉ thế còn vấn đề rất ác ý dẫn e tới đường cùng chính là những bạn học cùng luôn xúc phạm và nói xấu đến e , mặc dù thấy e hay im lặng ít nói họ cô lập e và luôn đổ thừa cho e trong mọi việc là lỗi nào cũng do e,họ lôi ra vấn đề e bị bệnh để họ làm trò đùa để bắt nạt e,họ luôn không cho e một ngày nào yên ổn cả họ chỉ muốn em đi sang một nơi khác để bớt gặp một đứa nhát vừa tự kỷ như e..họ nói những câu khiến e nghe còn phải tự muốn làm hại đến bản thân mình..tối nào cũng phải rơi nước mắt vì luôn bị các bạn gây chuyện.. khiến e mãi thay đổi về tính cách, các bạn ác lắm.. trên đời e chưa gặp ai với cái thể loại như họ cả.. dù lời nói thôi cũng có thể giết mất 1 tính mạng người đấy?hồi c2 e luôn bình thường không bị tâm lý gì hết mà đến bây giờ e không biết thoát ra nơi bóng tối này bằng cách nào cả nhưng chỉ có cách là tự làm hại bản thân,e rất tủi thân lắm ạ.. vì không chịu đựng được,e luôn muốn có 1 câu động viên từ gia đình nhưng họ lại trách e phiền..e không biết tương lai sau này của e sẽ ra sao.. thường ăn xog ở đây rất đau dạ dày,bố mẹ cũng biết e bị dạ dày từ năm lớp 8 đến bây giờ còn nặng hơn mà s lại không cho chuyển đi? e cũng muốn sống hạnh phúc như bao người khác mà.. cuộc sống làm gì có ai hoàn hảo cả, nhưng e mãi ám ảnh bởi những lời nói và hành động của các bạn lắm e không biết phải sống sao cho vừa lòng thiên hạ đây..e muốn chuyển trường lắm vì không có nơi nào để chữa lành và không chịu đựng được..mọi người ơi làm sao để bố mẹ đồng ý cho chuyển trường đây ạ hiện tại tâm lý của e rất bất ổn.. ngày nào cũng luôn đều nghĩ đến về tiêu cực thì làm sao tiếp tục cố gắng để nỗ lực học được ạ. Đúng thế giới này phức tạp quá.. làm ơn xin mọi người hãy giúp e với và em xin cảm ơn mọi người đã đọc hết ạ !
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Em thân mến,:Trước hết, tôi muốn nói rằng em không đơn độc trong những cảm xúc mà em đang trải qua. Cảm giác áp lực về tương lai, sự cô đơn và những suy nghĩ tiêu cực có thể rất nặng nề, đặc biệt là ở độ tuổi của em. Điều quan trọng là em đã dũng cảm chia sẻ những cảm xúc này, và đó là bước đầu tiên để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Khi em cảm thấy áp lực về việc học đại học và tương lai, có thể em đang phải đối mặt với những kỳ vọng lớn từ bản thân hoặc từ người khác. Điều này có thể dẫn đến cảm giác tuyệt vọng và cô đơn, như em đã mô tả. Việc không nhận được sự thông cảm từ bạn bè và giáo viên có thể làm cho em cảm thấy bị bỏ rơi, nhưng hãy nhớ rằng cảm xúc của em là hoàn toàn hợp lý và đáng được tôn trọng.
Nếu em đang trải qua những triệu chứng như khóc một mình, cảm giác tuyệt vọng, hoặc những suy nghĩ tiêu cực kéo dài, có thể em đang đối mặt với một tình trạng trầm cảm nhẹ hoặc lo âu. Những triệu chứng này có thể ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý và thể chất của em, như đau dạ dày, tăng nhịp tim, hoặc cảm giác mệt mỏi. Việc không tìm kiếm sự giúp đỡ có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng hơn trong tương lai.
Em là một người có giá trị và xứng đáng được yêu thương và hỗ trợ. Những cảm xúc mà em đang trải qua không định nghĩa em, và em có quyền tìm kiếm sự giúp đỡ để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Để giúp em vượt qua những cảm xúc này, tôi khuyên em nên thử một số phương pháp sau:
Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người thân: Hãy tìm đến những người mà em tin tưởng, như cha mẹ, anh chị em hoặc bạn bè thân thiết. Chia sẻ cảm xúc của em với họ có thể giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nếu em chưa tìm được ai để chia sẻ, viết nhật ký có thể là một cách tuyệt vời để giải tỏa cảm xúc và suy nghĩ.
Khám phá đam mê của bản thân: Hãy dành thời gian để tìm hiểu những sở thích và đam mê của mình. Có thể em sẽ thích học một ngoại ngữ mới, tham gia vào một bộ môn nghệ thuật, hoặc lên kế hoạch cho một chuyến đi nhỏ. Những hoạt động này không chỉ giúp em thư giãn mà còn giúp em tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
Tránh xa các chất kích thích: Việc sử dụng rượu bia hoặc các chất kích thích có thể làm tăng cảm giác lo âu và trầm cảm. Hãy cố gắng duy trì một lối sống lành mạnh, bao gồm chế độ ăn uống cân bằng và tập thể dục thường xuyên.
Tham gia vào các hoạt động xã hội: Hãy tìm kiếm các nhóm hỗ trợ hoặc các hoạt động cộng đồng mà em có thể tham gia. Điều này không chỉ giúp em kết nối với những người có cùng hoàn cảnh mà còn tạo ra một mạng lưới hỗ trợ cho bản thân.
Tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp: Nếu cảm giác tuyệt vọng và những suy nghĩ tiêu cực kéo dài, em nên xem xét việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý. Họ có thể cung cấp cho em những phương pháp điều trị như liệu pháp hành vi nhận thức (CBT) hoặc liệu pháp tâm lý động lực, giúp em hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình và tìm ra cách đối phó hiệu quả.
Sử dụng thuốc nếu cần thiết: Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể kê đơn thuốc chống trầm cảm để giúp em cảm thấy tốt hơn. Các loại thuốc này có thể có tác dụng phụ như buồn ngủ, khô miệng hoặc tăng cân, vì vậy em cần thảo luận kỹ lưỡng với bác sĩ về những lợi ích và rủi ro.
Cuối cùng, hãy nhớ rằng cuộc sống có thể đầy thử thách, nhưng những khó khăn này không định nghĩa giá trị của em. Em có khả năng vượt qua những giai đoạn khó khăn này và tìm thấy ánh sáng ở cuối con đường. Hãy tin tưởng vào bản thân và tiếp tục tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người xung quanh.
Tôi luôn ở đây để hỗ trợ em trong hành trình này. Hãy chăm sóc bản thân và nhớ rằng em xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa.
Chuyên mục liên quan