Cô lập
Em năm nay 10 tuổi và em rất muốn kết thúc cuộc sống mik một cách không đâu đớn, nhiều lúc em đã tự mik muốn uống thuốc ngủ rồi treo cổ thậm chí là muốn cắt cổ và tay để kết thúc cuộc sống xui xẻo của mik. Tình trạng bạo lực học đường diễn ra phổ biến, tràn lan được lan rộng trên Internet , lớp em cx ko ngoại lệ gì cả. Ở lớp có một nhóm con gái chuyên chơi xấu mấy đứa mà chúng nó ko ưa(em cx ko ngoại lệ gì). Cụ thể là một hôm cô kiểm tra vbt của mấy đứa trong lớp thì đầu giờ mấy đứa đó mượn vở em chép ,em ko cho thì chúng nó lấy vbt của chúng nó dán đè nhãn tên rồi viết thành tên em. Sau đó chúng nó kêu mất vở và bọn nó kêu cô cho chúng nó đi lục từng bàn một thì chúng nó lôi ở hộc bàn em ra và bảo với cô là em lấy của bạn.Cả lớp thì cứ cho là em lấy của chúng nó và đây ko phải 1 lần chúng nó làm nhiều lần rồi nên cả lớp mới ko tin em. Em biết điều này vì có con bạn em nhìn thấy nhưng mách cô thì cô bảo là nó được em mua chuộc nên ko để ý.Bây giờ em phải làm sao đây ạ. Cứ mỗi ngày đến trường như là một cực hình vậy ạ.Em có thử làm test trầm cảm rồi thì soi ra bị trầm cảm nặng những em ko giám nói với mẹ.Em phải làm sao đây ạ
Chào em,
Sunnycare rất buồn khi biết rằng em đang phải trải qua những ngày tháng khó khăn như vậy. Việc em chia sẻ câu chuyện của mình là một hành động dũng cảm, và Sunnycare ở đây để lắng nghe, đồng hành và giúp em tìm ra cách vượt qua tình huống này.
1. Em không cô đơn và không đáng bị đối xử như vậy
2. Điều quan trọng đầu tiên: Chia sẻ với người lớn đáng tin cậy
3. Bước đầu giảm áp lực:
4. Tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp
5. Đối diện với tình trạng bạo lực học đường
6. Lời nhắn từ Sunnycare:
Cuộc sống của em rất quý giá, và dù hiện tại mọi thứ đang khó khăn, vẫn luôn có cách để mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn. Em không đáng phải chịu đựng những tổn thương này. Hãy nhớ rằng có rất nhiều người quan tâm đến em và sẵn sàng giúp đỡ em.
Nếu em cảm thấy không thể kiểm soát được suy nghĩ tiêu cực, hãy nói ngay với người thân hoặc gọi đến Đường dây nóng hỗ trợ trẻ em 111 (miễn phí, hoạt động 24/7).
Chúc em sớm tìm lại sự bình yên và niềm vui trong cuộc sống!
Viện tâm lý Sunnycare
Trước hết, em không nên giữ những cảm xúc này cho riêng mình. Hãy tìm một người mà em tin tưởng, có thể là một giáo viên, một người bạn thân hoặc một thành viên trong gia đình, để chia sẻ những gì em đang trải qua. Việc nói ra sẽ giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn và có thể nhận được sự hỗ trợ cần thiết. Nếu em cảm thấy không thể nói với mẹ, hãy thử viết một bức thư hoặc một tin nhắn để diễn đạt cảm xúc của mình. Điều này có thể giúp em truyền đạt được những gì em muốn nói mà không cảm thấy quá áp lực. Ngoài ra, em cũng nên tìm kiếm sự giúp đỡ từ các chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ. Họ có thể cung cấp cho em những công cụ và phương pháp để đối phó với cảm xúc của mình và cải thiện tình trạng sức khỏe tâm lý. Cuối cùng, hãy nhớ rằng em không đơn độc trong cuộc chiến này. Có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ em, và việc tìm kiếm sự hỗ trợ là một bước quan trọng để vượt qua khó khăn này. Em xứng đáng được hạnh phúc và an toàn.
Chuyên mục liên quan