có cách chết nào đơn giản nhất không ạ?
em 12t em bị blnt gần 3 năm hồi em còn nhỏ chưa nhận thức được mọi vật xung quanh và bố mẹ em đã ly hôn, từ năm lớp 5 khi mấy bạn lớp em biết bố mẹ em ly hôn và đã dần dần xa lánh em, cô lập em, tưởng chừng chỉ cần chịu đựng 1 năm thôi là được năm sau trường mới, bạn mới rồi nên em cũng không nghĩ nhiều nhưng mà đến lúc nhận lớp mới thì vẫn là bạn cũ và chỉ có ít bạn mới sau đó mấy bạn ấy rủ rê bạn mới cô lập em, bọn họ nói em là" con hoang, mồ côi bố, mày phải như nào bố mẹ mày mới ly hôn, mày không xứng đáng được hạnh phúc, haha coi con kia không có bố kìa mày,..."Em nghe và rất buồn em dường như rơi vào tuyệt vọng em biết chả còn hy vọng nào được thắp sáng nữa cả, em tự hỏi bản thân là tại sao hàng triệu gia đình hạnh phúc mà gia đình không hạnh phúc lại là gia đình em, có phải em tệ lắm không?Em ghét phải đi học em ghét những lời chê bai, phán xét, bịa đặt đó em không muốn đi học, đã nhiều lần em tự làm đau bản thân mình để đỡ áp lực, căng thẳng hơn, những vết sẹo cũ chưa lành đã bị cứa thêm phát nữa, thật đau đớn làm sao, bản thân em tệ đến thế ạ? Tại sao cái điều gì tồi tệ cũng là em, có phải những điều đó là em xứng đáng nhận được, em từng rất mong ai đó sẽ ngồi nghe em tâm sự và an ủi em, nhưng điều ước ấy sao mà nó khó quá, hiện tại bây giờ em nghĩ em nên chết đi cho xong, thế giới này vốn dĩ không dành cho em.
Em còn trẻ, còn nhiều cơ hội tiếp xúc với người khác, không phải ai cũng ghét bỏ mình đâu, cố lên nào
Em còn mẹ không? tâm sự chia sẻ với mẹ về những lời muốn nói trong lòng đi nào