Chào mọi người. Em là sinh viên năm 2. Trước 1742356656
Chào mọi người. Em là sinh viên năm 2. Trước đây vào khoảng đầu cấp 2 do ba mẹ ly hôn. Em ở với mẹ sau khi ly hôn, vì áp lực mẹ luôn nặng lời chửi bới. Lần suy sụp tinh thần đầu tiên là khi nghe mẹ nói đáng nhẽ ra t không nên sinh ra mày. Khoảng thời gian đó em không có ai để chia sẻ. Từ lúc đó em luôn có cảm giác bị ruồng bỏ, bất kì câu nói hay hành động nhỏ nào cũng đều khiến em hoảng sợ, lo lắng. Em cảm giác mình không đáng để được sống và đã nhiều lần tìm cách tự tử nhưng không thành. Giai đoạn đó không có tối nào em không khóc cả. Đến sáng đi học lại tỏ ra rất bình thường, vui vẻ là đằng khác vì sợ người khác phát hiện mình yếu đuối.
Dần dần lớn lên em hình thành tính cách bạo lực. Lý do là vì em có cảm giác mẹ chỉ ghét bỏ mình nhưng luôn nhẹ nhàng với em trai. Em căm ghét tất cả mọi người. Thế nên chỉ 1 vài xích mích nhỏ em liền đánh đập em trai mình, đã rất nhiều lần em bóp cổ em ấy, muốn giết chết quách đi nhưng mà may vẫn giữ lại được bình tĩnh. Sau mỗi trận đánh nhau đó chắc chắn em sẽ bị mẹ đánh, nhưng cảm giác khi chiếc roi vụt liên tục lên người lại rất sảng khoái. Nó không hề đau chút nào.
Lên trường em khép kín mình. Hễ ai chọc ghẹo sẽ em sẽ đánh đập bạn ấy, lúc đó gần như tâm trí em chỉ muốn giết chết thằng đó mà thôi.
Lên cấp 3 em bắt đầu yêu đương và cảm thấy đó là 1 thành tựu vì được công nhận. Nó giảm bớt đi cảm giác tội lỗi trong đầu em
Nhưng đến hiện tại em lại có cảm giác giống như hồi nhỏ. Sợ hãi, lúc nào cũng lo lắng mình sẽ bị bỏ rơi. Em luôn thấy mình thấy ghê tởm, đầy những tội lỗi trong đầu. Em rất dễ phát cáu vì mọi thứ xung quanh. Tâm trạng đang bình thường nhưng đột ngột tức giận mà không biết lý do là gì. Em mệt mỏi, mỗi lần như vậy em sẽ đạp xe đi dạo và cố tình ngã để gây ra vết thương. Nhưng giờ nó không còn tác dụng nữa. Em bất lực quá
Trước hết, em cần hiểu rằng việc có ý định tự tử là một dấu hiệu nghiêm trọng và cần được chú ý ngay lập tức. Em không đơn độc trong cảm giác này, và có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ em. Hãy tìm kiếm sự hỗ trợ từ các chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ. Họ có thể giúp em tìm ra cách để xử lý cảm xúc và tình huống hiện tại. Em cũng nên cố gắng tạo ra một môi trường tích cực hơn cho bản thân. Hãy thử tham gia vào các hoạt động mà em yêu thích, tìm kiếm những người bạn có thể chia sẻ và cảm thông. Việc giao tiếp với những người xung quanh có thể giúp em cảm thấy bớt cô đơn và tìm thấy sự hỗ trợ cần thiết. Ngoài ra, việc học cách quản lý cảm xúc và xung đột là rất quan trọng. Em có thể thử các phương pháp như thiền, yoga hoặc các bài tập thể dục để giảm căng thẳng. Nếu em cảm thấy khó khăn trong việc kiểm soát cơn giận, hãy tìm hiểu về các kỹ thuật quản lý cơn giận để giúp em xử lý tốt hơn trong các tình huống khó khăn. Cuối cùng, hãy nhớ rằng việc tìm kiếm sự giúp đỡ không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối mà là một bước đi mạnh mẽ để cải thiện cuộc sống của mình. Em xứng đáng có được sự hỗ trợ và hạnh phúc. Hãy chăm sóc bản thân và tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần thiết.
Chuyên mục liên quan