Em năm nay 25t trước đây em đã có thời gian qhtd với nhiều ng để quên đi nyc và liên tục em muốn có người ở cạnh và e có quen 1 người mới nhưng ko
... Xem thêmáp lực gia đình
hiện tại mình 14t và bản thân cảm thấy gđ k quan tâm đến cảm xúc của mình.Từ bé đến giờ,hầu hết ba mẹ chỉ quan tâm đến điểm số,những mqh xung quanh mình,...nhưng lại chặng đoái hoài gì đến cảm xúc,suy nghĩ của mình.Những lần mình đạt điểm cao thậm chí là nhất lớp thì mẹ lại chẳng quan tâm thay vào đó mẹ mình chỉ quân tâm đến những bài kiểm tra bị thấp điểm và đem nó ra làm thú vui trong những cuộc nói chuyện với những người xung quanh nhưng lại chưa bao giờ nghĩ rằng là ờ mình nói vậy thì con mình nó có vui hay k này kia các kiểu nhưng đỉnh điểm nhất là khi mẹ mình xâm phạm quyền riêng tư của mình và kể cho người ngoài nghe cảm giác đó thật sự rất khó tả.Còn về ba mình lúc nào cũng nói rằng con hc thật giỏi đi thì con muốn cái gì ba mẹ cũng lo được cho con hết và rồi ntn? (mình xin phép gọi ba mẹ mình là mấy người nha)khi mình được hs giỏi kì 1 thì trong giây phút mình đắng đo k bt nên mua gì thì mẹ mình điện và nói rằng mày nhắn tin với thằng nào đó,nhắn cái gì mà a yêu e yêu nữa lúc đó trong tâm trí mình dường như bị sáo trộn hết sau bao nhiêu tiếng chửi thì mẹ mình cx tắt máy sau lúc đấy mình vừa tức mà cx vừa tủi.Tức vì mẹ đã xâm phạm quyền riêng tư cửa mình còn tủi là vì mình tủi thân vì chưa bao giờ mẹ mình hỏi tại sao mình lại quen bồ mà k tập trung h tập bởi vì sao? vì mình cảm thấy mình chưa nhận được đầy đủ tình yêu thương như những ng bn đồng trang lứa khác nên mình mới tìm đến một người quân tâm,chia sẽ,thấu hiểu và yêu thương mình chứ k cần những lời hứa sẽ k xảy ra như vậy.Có những lúc mình cx phải ganh tị với những ng bạn của mình vì mình thấy cuộc sống của bạn mình đc tự do làm điều mình thích còn bthan mình thì lại k mình biết đố kị như vậy là sai nhưng mình vẫn khát khao có đc cuộc sống như bạn mình.Có những đêm mình nằm mình khóc một mình cx vì những lời nói như mũi dao đâm vào tim mình vậy.Đã từ khi còn nhỏ mình cx đã có những lần muốn 44 nhưng mình lại k đủ can đảm để làm nt nên mình vẫn để nó trôi qua nhưng càng lớn những suy nghĩ tiêu cực của mình lại càng to lên và áp lực từ nhiều hướng chỉ khiến mình mong muốn ra đi mãi mãi thôi nhưng vì mình tiếc cho tuổi đời của mình và công sức hc tập bấy lâu nay.Giờ mình phải làm gì đây mn?
2 bình luận
Mới nhất
Mình cũng giống bạn, tuổi thơ mình cũng vậy, nhưng mà đã thành công vượt qua được 1 phần nào bạn ạ. Chúc bạn đủ mạnh mẽ và ý chí. Hãy sống vì bản thân mình bạn nhé! Biết đâu ngày mai lại tốt hơn hôm nay, năm sau tốt hơn năm nay,....
Chuyên mục liên quan