em nghĩ mình bị burnout và trầm cảm nhẹ
Nó không chỉ gần đây mà kéo dài gần một tháng rồi với tình trạng mệt mỏi, trống rỗng và trì hoãn công việc. Sức khỏe thì giảm sút, em hay đau đầu hơn mặc dù không có làm việc gì phải suy nghĩ quá nhiều, giờ giấc ngủ cũng thay đổi em dễ buồn ngủ hơn dù đã ngủ đủ. Thật sự thì em không biết em có ổn không nữa hay những gì em đang gặp phải là hoàn toàn bình thường mà ai rồi cũng sẽ bị như vậy. Lúc trước nó cũng xảy ra với em rất nhiều lần rồi và em vẫn vượt qua nó được như lúc em còn ở đây để viết ra những dòng này. Tình trạng chung của những lần đó thì toàn mệt mỏi, công việc được giao có deadline rõ ràng thì vẫn hoàn thành ổn nhưng lần này em cảm thấy chán nản và mất động lực rất nhiều, hành vi thì dễ cáu gắt nổi giận, hay khóc, ngủ nhiều với ăn nhiều, tần suất cũng nhiều nữa có lần em ngủ 18 tiếng trên 1 ngày, khóc thì gần như 1 ngày và hôm sau cũng lặp lại, cũng có nhiều lần em suy nghĩ mình biến mất sẽ tốt hơn. Em cũng có chia sẻ với bạn bè về tình trạng của mình nhưng mà bạn cũng vậy và em thấy mình không nên chia sẻ những điều tiêu cực này với bạn. Em có chị gái cách em 10 tuổi nhưng em cảm giác mình không được thấu hiểu và chia sẻ với người yêu em cũng vậy, em cảm thấy không ai có thể hiểu và giúp em thoát khỏi tình trạng này cả. Nhiều lúc em cũng tìm hiểu các cách để giúp bản thân tốt hơn như em không làm được cái em mong muốn và thấy thất vọng về bản thân vô cùng. Nhiều lúc em nghĩ mình nên biến mất vì cảm thấy bản thân vô dụng và không có giá trị mang lại, cảm thấy rất tốn
không khí và sự giúp đỡ của mọi người. Em không giỏi trong việc giao tiếp cộng thêm tính cách cũng nhút nhát, hay sợ nên em không biết phải làm thế nào để truyền tải cho mọi người hiểu tình trạng em đang gặp phải. À, có những lúc em rất bình thường nhưng chốc lát thì bị trầm xuống và tiêu cực nặng, em cũng có xu hướng che giấu cảm xúc thật của mình với mọi người nữa và ngay chính người thân trong gia đình cũng vậy, có những ngày em rất mệt nhưng về phải vui và cười với mọi người và em cũng thường lẫn tránh câu hỏi “tại sao”,”sao vậy” của mọi người quan tâm em vì em không biết tại sao mình bị như vậy nên trước câu hỏi đó em chỉ muốn trốn đi thôi.
Mình cũng ở nhà suốt mấy tháng dịch luôn, phải nhờ trợ cấp nội ngoại 2 bên, giờ tình hình kinh tế đã trở lại thì mình cố gắng làm việc thôi, sẽ ổn hơn, bạn cố lên nhé.
Chuyện bị dính dịch và lây cho người khác là điều không ai mong muốn, bạn đừng suy nghĩ tiêu cực quá, rồi sẽ ổn thôi. Tình hình dịch bệnh kéo dài ai cũng bị lâm vào hoàn cảnh khó khăn cả, ai đã khó lại càng khó thêm. Nhưng rồi mọi chuyện sẽ tốt hơn đó bạn. Mạnh mẽ, lạc quan lên nhé.