mẹ em bảo em là nghiệp chướng, bảo em đi chết đi, ra đường oto đâm chết, tìm cách tự tử chết đi..

chào mọi người, em năm nay 15 tuổi . em không biết rằng mình có phải bị bạo lực gia đình không. nhưng em phải chịu những trận đòi roi cay đắng, bị kéo từ nhà ra đường lớn, bầm tím chân tay, có lần trước khi đi thi học sinh giỏi chỉ vì dậy muộn lúc 4h hơn mà mẹ đánh em trước khi em đi thi mà không 1 lời chúc. mẹ đánh em rất nhiều, vô số lí do, lí do vô lí. nhưng có những lúc mẹ cũng rất yêu thương em. mẹ có thể chửi em là con chó, cave, mẹ ước em chết đi, mẹ bảo nếu không sinh ra em thì mẹ sẽ không khổ, em không có bố . em từng tự tử 3 lần năm em lớp 6,7,8 đều là uống thuốc ngủ, em tự đánh em vô số lần, rạch tay . không hề thấy đau. cứ như thế kể từ khi mẹ em đi lấy chồng đến cuối năm em học lớp 9 . càng lớn tần suất mẹ đánh em càng ít. nhưng mỗi lần đánh đều rất đau. em nghĩ mẹ chỉ dạy dỗ con cái, nhưng mẹ nào lại lấy dao kề vào cổ con chứ . em thi vào 1 ngôi trường nội trú, em nghĩ csong e đã khá khẩm hơn , nhưng những lời mắng chửi đấy vẫn ở đấy.tuy nhiên k còn bị đánh nhiều nữa. đến cuối năm 2024, em bị bạn cùng lớp cô lập, em như bị mất kiểm soát, uống rất nhiều thuốc rồi lao ra hành lang kí túc xá định nhảy nhưng các bạn ngăn lại được, rồi em nghỉ chơi với bạn thân 14 năm. em không còn bạn nữa, em sống như vô hồn em không biết chia sẻ với ai, em buồn lắm, cuộc sống vẫn là những tháng ngày ăn chửi. em mất ngủ, ăn không kiểm soát, cảm giác không còn là mình, hối hận , tội lỗi cho đến tận tháng 4. con mèo em tự tay đỡ đẻ, tự tay nuôi chết. chiều thứ 7 em về nhà nhận tin nó mất, bà em đã nói dối rằng nó ăn phải thuốc độc, em buồn em khóc không tả nổi, cảm giác tội lỗi dâng cao, em mất ngủ trầm trọng hơn. cho đến hôm nay ngày 12/4 em mới biết mèo em bị chó cắn và mẹ em mang đi cho người khác thịt. em rất đau, mèo em đang có chửa , em chăm bẵm , nâng niu , ốm đau bệnh tật em mang đi tiêm, uống thuốc . vậy mà qua miệng người khác họ lại nói chỉ dc có 5kg, họ ăn con mèo của em và cả những đứa con trong bụng ý. e khóc không thở được, vậy mà mẹ e cầm chổi đánh em, chửi em. e chạy xuống hỏi bà tại sao k chôn mèo em. ấy vậy mà 2 người họ chỉ bảo mèo chết rồi, chôn cũng không sống lại được , rồi họ chửi em. em nghĩ rằng có lẽ mẹ em thấy em sống chết cũng chẳng liên quan gì đến mẹ, vì những lần em tự tử mẹ đều biết và mẹ đều đánh em thậm tệ , chứ k có 1 lời hỏi han, quan tâm . em muốn chết, không muốn sống nữa. mẹ em đối xử với em rất tồi , em không thể kể hết được. em không thể khẳng định mình bị blgđ, nhưng e bị blhđ rất nghiêm trọng. em tìm cách nói chuyện với mẹ nhưng lại là câu nói do em. lúc nào cũng do em. em xin mọi người cho em lời khuyên, em không muốn chết, sau lần tự tử thứ 3 e đã xăm 1 dấu chấm phẩy rồi. nhưng em bất lực quá, xung quanh em tối lắm, em sợ..

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
2

Bài viết tương tự

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!
Topics not found