bài viết rất dài nhưng em hy vọng mọi người sẽ đọc hết và cho em lời khuyên ạ ...

xin chào mọi người , em năm nay đang học lớp 9 . Ở cái độ tuổi mà nhiều vấn đề tâm lý dễ dàng phát sinh. nhưng vấn đề của em không phải nó mới bắt đầu khi em lên lớp 9 , từ đâu đó sâu trong em , em cảm nhận rằng bản thân chẳng ổn nhưng chính em không biết nó chẳng ổn ở đâu cả . từ nhỏ em luôn cảm thấy rằng mình lạc loài với các bạn cùng trang lứa , em mắc hội chứng sợ xã hội và tự ti trầm trọng , em không dám ra khỏi nhà nhưng chính em cũng muốn rời khỏi nhà . nhưng em luôn cảm thấy sợ hãi khi đối diện với gương mặt của bất kì ai kể cả gia đình của chính mình , em không dám nhìn thẳng vào mắt ai , hầu như lúc đó em không có một người bạn nào . em cũng thích ở trong góc tối , thích cảm nhận sự yên tĩnh . em khi ấy đặc biệt sợ đàn ông , em không biết rõ nguyên nhân vì sao em sợ đàn ông nữa , chỉ là em cảm thấy lo sợ khi có người đàn ông nào bắt chuyện hay lại gần em kể cả bố và anh trai của mình . vậy nên hồi nhỏ cách nói chuyện giữa em và bố , anh trai rất gượng gạo hầu như là ít nói chuyện nhưng giờ em không còn triệu chứng này nữa . Và từ hồi nhỏ em đã biết suy nghĩ đến các vấn đề như : xhtd , blnt , blhd , gi*t người . đến khi em lên lớp 3 là lúc em cảm thấy tâm lí mình bất ổn nhất nhưng khi ấy em không nhận ra chỉ khi lên lớp 5 nhìn lại những bức tranh và hành vi của mình khi ấy em mới nhận ra rằng mình bất ổn . năm lớp 3 em rất mê vẽ , nhưng những bức hình em vẽ đều liên quan đến cảnh xhtd và blhd với những hình thức ghê tởm mà em không tiện nói ra ạ ... lên lớp 5 nhìn lại em thấy tự ghê tởm chính mình nên đã đem đi quăng hết tất cả vào trong bao rác để không ai phát hiện ra . lên lớp 4 em bắt đầu tiếp xúc với các thể loại truyện tranh , s*x , kinh dị , gi*t người . lên lớp 6 , lớp 7 , lớp 8 và hiện tại em có tình cảm duy nhất với một người , bạn ấy là nữ và em cảm thấy bản thân càng bộc lộ rõ tính cách mâu thuẫn như sau ạ : em hiểu rõ bản thân làm vậy là sai nhưng em vẫn làm và lại cảm thấy hối hận vì điều đó , em cảm thấy mâu thuẫn với nội tâm trong em , em thấy mệt mỏi khi phải thức dậy , em lười hơn trước , dễ bị thiếu ngủ , đỉnh điểm là năm lớp 7 và lớp 8 , có một cái chu kì mà em nghĩ nó là vòng lặp đến cuối đời của mình đó là lúc em cảm thấy vui trong một khoảng thời gian ngắn dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra em đều cảm thấy phấn khởi và vui vẻ nhưng rồi đột nhiên em lại bắt đầu vào giai đoạn chán ghét và buồn vì mọi thứ , cũng là em về sau đó em dường như không còn cảm xúc để đối diện với bất cứ chuyện gì . cái vòng lặp đó cứ lặp đi lặp lại nhưng giờ em thấy đã khác chỉ là lâu lâu nó mới xuất hiện cũng chẳng dài như trước . nhưng cũng là em của hiện tại dễ bốc đồng và rất dễ bị tổn thương , động vào chuyện gì em đều sẽ giận hoặc khóc ,nhưng mà cũng có nhiều lúc em muốn khóc nhưng khóc không được mỗi lần như vậy em lại thức muộn rồi mới ngủ được .... giờ thì em cảm thấy em bước vào giai đoạn chán nản , em có thể cười có thể buồn nhưng em không thực sự cảm nhận rõ ràng đâu ạ ... đau đáu trong em luôn cảm thấy mệt mỏi và lười nhác dạo này em cũng không có cảm giác thèm ăn , có ngày em chẳng ăn gì chỉ uống nước cũng không thấy đói ý ạ , em cố gắng ngủ đủ giấc , ăn đủ bữa nhưng luôn cảm thấy mệt mỏi , mong mọi người cho em lời khuyên với ạ ..

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
5

Bài viết tương tự

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!
Topics not found