Điều nguy hiểm nhất là những tổn thương chức năng thị giác do bệnh Glôcôm gây ra là không thể hồi phục.
Tức là dù đã điều trị, người bệnh cũng không thể lấy lại được phần thị lực đã mất mà chỉ có thể bảo tồn được phần thị lực hiện có. Do đó Glôcôm là nguyên nhân gây mù phổ biến đứng hàng thứ hai ở nhiều khu vực trên thế giới.
Kết quả điều tra nhanh các bệnh gây mù lòa ở người từ 50 tuổi trở lên năm 2015 của Bộ Y tế cho thấy: mù lòa do Glôcôm chiếm 6,5% trên tổng số nguyên nhân gây mù lòa ở người từ 50 tuổi trở lên.
Sau khi vừa phẫu thuật xong và mở băng, chú Hồng kể lại lúc đó chú nhìn thấy chỉ toàn màu vàng trắng và không nhìn rõ bất kỳ cái gì trước mặt. “Lúc đó hoảng sợ quá, tôi gọi cho vợ thông báo chắc mình bị mù rồi. May mắn là chỉ thời gian ngắn sau, mắt tôi bắt đầu bình phục và trở lại bình thường, nhìn rõ dần. Tới lúc xuất viện là tôi đã lấy lại được 6/10 phần sáng. Đến bây giờ, sau hơn 1 năm điều trị thì thị lực của tôi đã tiến triển rất tốt, nhìn rõ mọi thứ. Tôi có thể thoải mái, dễ dàng đọc báo, xem tivi mà không gặp trở ngại nào“, chú Hồng vui vẻ kể lại.

“Chưa từng quên nhỏ thuốc vì vừa sợ vừa… nghiện”
Dù đã trải qua hơn 1 năm điều trị, chú Hồng tiết lộ bản thân chưa một ngày nào quên nhỏ thuốc. “Mỗi lần nhỏ thuốc vào con mắt tôi nó mát cực kỳ và không còn bị rát nữa, đã lắm. Giờ tôi “nghiện” nhỏ thuốc lắm, cứ 2 lần/ngày, không bao giờ quên hết”, chú kể.
Thậm chí, trong thời gian giãn cách vì dịch bệnh Covid-19 khi không thể đến bệnh viện để gặp bác sĩ tái khám, chú Hồng vẫn đều đặn mua thuốc nhỏ ở nhà thuốc theo toa của bác sĩ.
Bởi lẽ, đã từng đứng trước ranh giới mất thị lực, trước nỗi sợ trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội, chú Hồng ý thức rõ hơn ai hết tầm quan trọng của đôi mắt.
“Người mù bẩm sinh họ chỉ cầu mong được nhìn thấy một lần tia sáng trong đời. Còn mình may mắn được sinh ra với hai con mắt sáng mà tự dưng bị mù không còn nhìn thấy gì thì sao chịu nổi?”, chú Hồng lý giải về nỗi sợ của mình. Suy nghĩ đó đã tạo động lực cho chú kiên trì theo dõi và điều trị bệnh trong thời gian dài dù hoàn cảnh kinh tế gia đình không mấy dư dả.
“Ví dụ như ngày đó tôi bán được 100 tờ vé số thì tôi lấy tiền từ 50 tờ vé số ra để đi khám bệnh thì có sao đâu. Quan trọng là mình phải giữ được con mắt mình khỏe mạnh, tốn kém một chút tôi cũng sẵn sàng. Còn nếu thiếu tiền nữa thì tôi cũng cố gắng tìm cách để đi khám, mua thuốc đầy đủ. Cũng may mắn là có Bảo hiểm y tế nên chi phí chữa bệnh và mua thuốc của tôi cũng được giảm thiểu rất nhiều”, chú Hồng chia sẻ thêm.
Ngoài ra, chú Hồng vẫn giữ thói quen đeo kính bảo hộ mỗi ngày dù hiện tại mắt chú đã ổn định. Dù là khi đi bán vé số hay ở nhà sinh hoạt thường ngày thì chú Hồng đều đeo kính để bảo vệ đôi mắt của mình không bị vào bụi hoặc nhiễm khuẩn.
Đặc biệt trong 1 tháng đầu tiên, chú cũng cẩn thận nghe theo lời bác sĩ không làm nặng, không xách đồ quá 5 kí cũng như hạn chế ra đường lúc trưa nắng. “Một tháng sau khi mổ xong, tôi sợ quá nên nghỉ đi bán vé số luôn. Không có gì quan trọng hơn con mắt của mình“, chú Hồng vừa cười vừa kể lại.
Nói về điều trị bệnh Glôcôm, Thạc sĩ – Bác sĩ Nguyễn Trần Quốc Hoàng cho biết:
Mục tiêu hàng đầu chính là kiểm soát nhãn áp ở dưới mức gây tổn thương thần kinh thị giác. Trong đó, chữa trị bằng thuốc nhỏ mắt để hạ nhãn áp là lựa chọn đầu tay, bởi vì Glôcôm vẫn có nguy cơ tái phát, kể cả khi phẫu thuật thành công.
Thuốc hạ nhãn áp nhỏ mắt làm hạ nhãn áp bằng cách tăng sự thoát ra khỏi mắt của thủy dịch hay giảm sản xuất thủy dịch hoặc cả hai. Nhỏ thuốc được xem là cách an toàn, đơn giản mà toàn bộ bác sĩ trên thế giới đều chọn lựa để kiểm soát nhãn áp cho bệnh nhân. Thuốc nhỏ mắt cũng phù hợp với liệu trình điều trị tình trạng tăng nhãn áp lâu dài.
Hành trình điều trị bệnh Glôcom: Kiên trì và lạc quan
Với câu chuyện điều trị Glôcôm của chú Hồng, tuy không gặp nhiều khó khăn trong sinh hoạt nhưng trong thời gian đầu, chú vẫn có nhiều lo lắng, hoang mang khi mới biết mình mắc bệnh.
Chú Hồng kể lại: “Buổi tối tôi thường đau đầu, khó ngủ vì suy nghĩ lung tung. Thậm chí, vì quá lo lắng mà thay vì nhỏ thuốc 2 lần/ngày thì tôi lại nhỏ nhiều hơn có khi 3,4 lần/ngày. Nhưng sau đó khi bị bác sĩ nhắc nhở, tôi đã điều chỉnh lại lịch nhỏ của mình đúng theo hướng dẫn. Tình trạng mắt đã ổn định hơn, tinh thần tôi cũng thoải mái hơn, đôi khi quên mất mình là mình đang mắc bệnh. Giờ không có thuốc để nhỏ thì mới sợ thôi“.
Đặt câu hỏi cho bác sĩ
Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để tạo câu hỏi
Chia sẻ với bác sĩ các thắc mắc của bạn để được giải đáp miễn phí.
Đăng ký hoặc Đăng nhập để đặt câu hỏi cho bác sĩ!