Định 44 vì trầm cảm nhưng cảm thấy vô nghĩa. Có cách nào giúp e bớt trầm cảm k ạ =((
Xin chào mọi người trong cộng đồng ạ.
Em thật sự rất trầm cảm và bản thân cũng có rất nhiều vấn đề.
Hiện tại e đang là sinh viên năm 3, sắp bước sang năm cuối.
Em đã bắt đầu xem phim s*x từ hồi lớp 7, đầu tiên cũng chỉ tò mò về d**ng v*t, sau ngày càng xem nhg thứ nặng đô hơn, rồi đến g*y s*x. Đã gần chục năm như vậy đã tác động rất nhiều đến tâm lý em. Thứ nhất là về th* d*m, cứ mỗi lần áp lực lại lôi nó ra giải tỏa. Đến giờ, dù đã k xem phim s*x trong 1 tháng, nhg trong đầu e cứ hiện lên những hình ảnh đó, khiến e lại có cảm giác lại muốn th* d*m tiếp dù đó là trong lúc học hay đi làm thêm. Thứ 2 là thứ e tiếp cận là g*y s*x, ảnh hg rất nhiều đến tâm lý e, dù chả muốn yêu đương hay có cảm xúc gì với nam, nhg e lại cứ luôn muốn qh với nam, vâng chỉ là qh thể xác, chứ k tình cảm, và đã từng thử 1 lần có bao và sau lần đó, em siêu bị rối loạn tâm lý vì đã qh bừa bãi, đi xét nghiệm STI liên tục. Thứ 3 là sự ghen tỵ, thèm khát có được thân thể như ng khác. Là 1 đứa chỉ cao có 1m6 vs thứ kia chỉ 12cm, so với bạn bè xung quanh hay những thứ trong phim ảnh. Dù qua nghiên cứu rất nhiều paper biết mấy thứ đó 80% là do gen, nhưng thật sự mãi không thể dứt ra, luôn trầm cảm, tự ti, không dám làm gì.
Ngày xưa, do bố mẹ bảo bọc quá mức, cũng do bị nghi*n game, e lại không ra ngoài nhiều, cả cuộc đời học sinh đến đại học giờ chỉ có học.
Giờ e cx đã thử vào 1 số clb, dù có thể nghe, cười nói vui vẻ với họ, nhg thật sự k cảm thấy có thể hòa nhập, kết bạn được.
Là 1 đứa con trai nhg lại k giỏi thể thao, k biết hay xem đá bóng có buồn cười k.
Do đó đến giờ e luôn cảm thấy buồn, cô đơn, k bạn bè rủ rê, k ai tâm sự.
Em cũng muốn có bạn gái, nhg mỗi lần cứ nhìn lại mình, e lại chả dám đi tán tỉnh nói chuyện, mà thật sự bản thân cũng chả biết nói chuyện gì, bắt đầu thế nào. Nhìn lại sự kém cỏi của bản thân lại rất sợ bị lừa lọc, bị từ chối.
Sang về chuyện học hành, công việc. E có chọn học it trong một ngôi trường top. Nhưng có vẻ em quá tập trung học tập với GPA 3.8, nghiên cứu lab trên trường mà hiện tại chả có một project nào cho bản thân, cũng như chưa chọn được hướng đi nào phù hợp. Nên đến giờ dù rải cv vẫn chưa có chỗ nào nhận thực tập, dù chấp nhận điều kiện k lương full time ở đó. Có bên nhận e thì bạn cùng lớp có bảo rằng ngành đó quá hẹp, sau này có out cty đó thì k đâu nhận mà công ty đó lại thg xuyên tăng ca đến 10-12h/ ngày nên e cx đã quit =((
Thời gian hiện tại e đang bị chán nản, k muốn làm gì. Kể cả nhg thứ mà trc đây làm e vui vẻ như xem phim, chơi piano, hay thậm chí th* d*m cx chả thể làm e vui vẻ trở lại. Em bỏ đi toàn bộ deadline, chả thiết làm gì.
Thêm vào đó, không hiểu sao tiền trọ ngoài Hà Nội có thể đắt tới vậy, 1 căn phòng 20m^2 mà đã 6tr4 với điện 4k/số và nước 30k/số.
Em cũng đã thử đi tập gym, nhg nhìn chiều cao của mng ở đó, e lại càng trầm cảm.
Em cũng thử đi đến thăm bệnh viện K thấy bệnh nhân giành giật với sự sống và rất khâm phục nghị lực của họ. Nhưng vậy thì sao? E vẫn chả có động lực, chả thấy khá hơn chút nào.
Áp lực từ ngoại hình, tâm lý, tiền bạc, mối qh xung quanh, áp lực tìm việc, tìm người yêu ngày càng làm em rối tung rối mù, trầm cảm hơn. Thậm chí có lúc em đã nghĩ đến 44 nhg cái đó cũng chả có tác dụng gì, chả thay đổi gì lại đau nữa nên cũng lười làm.
Có cách nào giúp e khá hơn không =((
Bạn thân mến,
Có những ngày lòng mình mệt đến mức chỉ mong được lặng im, không cần phải giải thích, không cần phải mạnh mẽ. Và chỉ riêng việc bạn viết ra những dòng chia sẻ này, đã là một bước rất dũng cảm rồi.
Đôi khi, chúng ta đi qua những giai đoạn mà mọi thứ trong và ngoài mình đều rối bời. Những ký ức lặp lại, những câu hỏi không có lời giải, và cảm giác như mình bị “kẹt” trong chính cơ thể, chính tâm trí của mình. Nhưng bạn biết không? Bất kỳ cảm xúc nào xuất hiện, dù dễ chịu hay không, cũng là một tín hiệu đáng được lắng nghe. Bạn đang cảm, bạn đang sống, và đó là lý do bạn vẫn có thể chạm vào điều tốt đẹp hơn, nếu không từ ai khác thì từ chính mình.
Nếu nỗi sợ, nỗi xấu hổ, sự cô đơn... khiến bạn muốn từ bỏ, hãy tạm dừng lại và hỏi: "Mình thực sự cần điều gì lúc này?"
So sánh bản thân với người khác – về ngoại hình, thành tích, kỹ năng hay câu chuyện đời – có thể khiến bạn thấy mình không đủ tốt, không đủ đẹp, không đủ “giống như ai đó”. Nhưng bạn biết không? So sánh là cách nhanh nhất để đánh mất chính mình.
Bạn không cần trở thành một phiên bản hoàn hảo theo tiêu chuẩn của xã hội. Bạn chỉ cần trở về với chính bạn – một cách trọn vẹn và chân thành nhất.
💡 Hãy bắt đầu từ điểm mà bạn từng tự tin nhất.
Đó có thể là một sở thích giản dị, một môn học từng khiến bạn yêu thích, hay một lần bạn đã vượt qua điều gì đó mà mình từng nghĩ là không thể.
Hãy cho chính mình được làm lại từ điểm mình từng vững vàng, thay vì tự ép mình phải bằng ai đó.
🌱 Thay vì hỏi: "Mình thiếu điều gì để bằng người ta?"
Hãy thử hỏi: "Điều gì trong mình từng làm mình cảm thấy đủ đầy và sống động?"
Khi bạn khơi lại những điều nhỏ bé khiến bạn từng mỉm cười, đó chính là điểm sáng nội lực, là nơi bạn có thể bắt đầu lại – dù chỉ là một bước nhỏ thôi, nhưng là bước đi về phía chính mình.
Tự tin không đến từ việc bạn tốt hơn người khác, mà từ việc bạn hiểu rõ mình là ai – và vẫn chọn yêu thương bản thân ấy.
Không phải là giải pháp to lớn, mà chỉ là một bước nhỏ khiến bạn nhẹ hơn một chút.
"Mình không cần phải vượt qua tất cả trong hôm nay.
Mình chỉ cần ở lại với mình một cách tử tế nhất."
Bạn chỉ đang trải qua một giai đoạn cần sự chăm sóc và thấu hiểu hơn.
Bạn không cần “ổn” để xứng đáng với yêu thương.
Bạn xứng đáng – ngay cả khi mệt mỏi nhất.
Và nếu cảm thấy quá sức, bạn có thể tìm đến sự hỗ trợ chuyên môn.
Không phải vì bạn yếu, mà vì bạn đủ quan trọng để được đồng hành.
Thế giới cần bạn – đúng như cách bạn đang là,
và cả như cách bạn đang cố gắng trở thành.
Thân mến,
Viện Tâm lý SUNNYCARE
Trước hết, ý định tự tử là một dấu hiệu nghiêm trọng cho thấy bạn cần được giúp đỡ ngay lập tức. Đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ từ các chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ tâm thần. Họ có thể giúp bạn đánh giá tình trạng và đưa ra phác đồ điều trị phù hợp, có thể bao gồm liệu pháp tâm lý, thuốc hoặc cả hai. Về những vấn đề cụ thể bạn đề cập:
Chuyên mục liên quan