con là trần linh, tính tới thời điểm hiện tại thì con mới đang học lớp 7.con luôn cảm thấy mình là người thừa thãi trên thế giới này.trong gia đình , cả bố , mẹ ,ông , bà, anh , chị đều không thương con, họ chỉ không hiểu con đang muốn gì ...có 1 kỉ niệm làm con nhớ mãi , khi học lớp 5, con có phấn đấu đỗ vào trường điểm của thành phố ,lúc đấy con thực sự rất vui, rất rất vui nhưng mẹ lại không cho ngôi trường đó vì lý do nào đó . đó là1 cú sốc tâm lý lớn với con . mẹ căn bản không hiểu con nghĩ gì ,con đã cố gắng thế nào để đạt được điểm chuyên . cũng vào năm lớp 5 , con bị các bạn trong lớp xa lánh , gọi con là đồ bẩn thỉu còn nói xấu con ra mặt ,con có nhiều lần nhờ gia đình giúp mà chỉ nhận được câu nói thờ ơ '' mày phải làm gì người ta thì nó mới bắt nạt chứ ''. khoảng thời gian lớp 5 là thời gian khủng hoảng tâm lý của con . nhưng đau lòng nhất với con là sự thờ ơ của gia đình . con còn nhớ có lần chị con lấy cắp tiền trong con lợn của mẹ ; sau đó mẹ con nhận ra là tiền mất