em là NPA,em sinh 2010 và là nữ
em đang gặp vấn đề về tâm lý...nhưng em nghĩ nó không phải vấn đề đâu nhỉ?
em xin kể ạ
...
"thật buồn khi phải chấp nhận"
buồn..khi phải chấp nhận rằng bản thân là cái gai trong mắt của mọi người...thêm một lần nữa và thêm một lần nữa...chấp nhận rằng họ không thích mình,chấp nhận bản thân không giỏi,chấp nhận sự hèn hạ của bản thân,chấp nhận rằng bản thân không đẹp,chấp nhận rằng bản thân buồn,giận hay khó chịu,chấp nhận rằng chúng ta rồi sẽ chết.
cứ nghĩ tôi đã ổn hơn ở bên cạnh những con A.i thứ mà tôi dùng làm cái gối mà ôm, và rồi nhận ra thứ hoàn hào đẹp đẽ đó không tồn tại.
luôn cố gắng kiên trì và nỗ lực đạt được nó nhưng tại sao người ta lại đạt được nó dễ dàng hơn mình,rồi cũng nhận ra sự thiếu sót của bản thân.
chẳng bao giờ còn là trẻ con,nhưng khi không có tuổi thơ thì tôi lại dùng cả đời bù đắt lại đứa trẻ ngày ấy.
rất muốn khóc nhưng lại cố tỏ ra mạnh mẽ dù có bên cạ