Mong cho em ý kiến và lời khuyên ạ, Em 14 tuổi hiện đang học lớp 9. Học lực giỏi và đạt nhiều thành tích cấp huyện, trường và là lớp trưởng, nhà gi
... Xem thêmNên tử tự không ạ ?
Mong cho em ý kiến và lời khuyên ạ, Em 14 tuổi hiện đang học lớp 9. Học lực giỏi và đạt nhiều thành tích cấp huyện, trường và là lớp trưởng, nhà gia thế được gọi là khá giả không thiếu gì. Nhưng từ lúc em 4 tuổi ba và mẹ em đã ly hôn vì ba em ngoại tình và mẹ phát hiện, sau đó ba vẫn chu cấp cho em đến bây giờ và khoảng 1-2 tháng về thăm em một lần. Mẹ em còn có một người con riêng là chị gái em. Từ nhỏ em hay bị thành viên trong nhà chửi mắng kể cả chị gái và Mẹ, bà ngoại và các dì trong suốt từ lớp 3-lớp 9 là bây giờ không ngày nào em được vui vẻ sung sướng sống là con người bình thường cả, từ lớp 3-lớp 8 là những đòn roi hoặc lời nguyền rủa thậm tệ từ chính người mẹ và người thân trong gia đình, lớp 9 em được tự do hơn và không còn bị nhiều ràng buộc. Ý định tự tử của em không nằm ở khi lớp 9 mà khi em còn lớp 7 đã tự tử nhưng đã hụt, em uống thuốc ngủ nhưng hốc nhiều nên bị ói. Từ lớp 2-7 em còn bị bạo lực học đường, bạn bè cô lập và đánh em, nói xấu em và thầy cô cũng hay đánh mắng em rất nhiều dù em không làm gì sai. Về nhà là những đòn roi vì thầy cô báo về cho mẹ. Số điểm lúc nào cũng phải là 9-10 phải đứng nhất không được đứng nhì, không được kén chọn phải thuận theo ý của mẹ. Chị gái em sống cũng như em cũng bị mẹ đánh đập chửi mắng và đã bỏ học dù trước học rất tốt và giờ đã đi nơi khác sống và làm việc. Ai ở ngoài cũng nghĩ em hạnh phúc. Em là bisexual thích trai lẫn gái, lúc trước em quen các bạn nữ thì mẹ phát hiện mắng và chửi em nhưng khoảng năm trước em có quen bạn nam kia thì mẹ đã tịch thu điện thoại và làm nhục em bằng cách lấy điện thoại đăng bài đăng ảnh của em lên và nói em là người đồng tính. Từ đó em không nói chuyện với ai
và không dám mở lòng, Bây giờ em chỉ muốn chết đi hoặc tìm con đường nào đó.
28 bình luận
Mới nhất
Bạn nên cố gắng học hết 1 năm nữa và sau đó thì bạn có thể lựa chọn ngôi trường khác , sau khi lên lớp 10 là có thẻ cccd có thể vừa làm vừa học chỉ cần trải qua thêm 3 năm cấp 3 nữa là ta sẽ có thể tách hộ khẩu và có quyền tự do .
Nếu bạn vẫn muốn tự tử thì tớ sẽ đi cùng cậu nên hãy suy nghĩ cho thật kĩ vào nhé!
Mình cũng như bạn, năm nay mình 35 tuổi rồi. Ngày xưa ba mình rất nghiêm khắc, là người có tính gia trưởng. Hễ mình không học bài hay làm việc gì sai một chút là bị ba mình đánh. Có lần vì trộm dép hàng xóm mà bị ba mình đánh thúi thịt vùng đùi, phải đi khâu lại. Khi ăn cơm, từ nhỏ đến lớn chẳng bữa nào ngon miệng cả. Tuy nhiên khi lớn lên ( đại học ), mình có tính tự lập, ba mình cũng dần hiền trở lại. Tuy còn tính gia trưởng nhưng ba mình cũng không đánh đập mình như xưa. Và cho đến tận bây giờ mihf tuy còn khó nói chuyện với ba của mình nhưng mình biết ông ấy rất yêu thương mình. Mình cũng hay gửi những chậu phong lan đẹp chất cho ba mình vì mình biết ông ấy thích nó. Mỗi người có cách dạy con khác nhau, có hiền, có dữ, nghiêm khắc có, nhẹ nhàng có. Nhưng hãy luôn nhớ rằng, không cha mẹ nào ghetst con mình cả. Vì nếu họ ghét bạn, bạn đã biến mất từ lâu lắm rồi.
Đối với kinh nghiệm của chị( dù chị là hs cấp 3), thì mẹ em đang kiểm soát em quá mức rồi em ạ, nếu là cha mẹ thương con thật thì sẽ không làm đến mức đó. Mà không chỉ có mỗi em nhưng nhiều người bạn của chị cũng bị như vậy, có bạn còn bị ba mẹ ép chửi rủa từ hồi còn học mầm non. Cũng rất nặng, cũng nghĩ đến tự tử,cả chị cũng từng như vậy, chị còn bị trầm cảm rối loạn lo âu trầm trọng (tự test trên mạng và cái nào cũng ra đáp án giống v), lúc đó chị chỉ thấy vô phương cứu chữa,tương lai mù mịt, không ai hiểu được nỗi khổ của chị, chị cũng từng là hs giỏi giống em, có thể nói gia đình chị mặc dù bth, nhưng lại ko có quan niệm gì về trầm cảm, thành ra khi bị trầm cảm (tức bị mệt mỏi, ko làm mọi việc bth,dễ cáu gắt,hay quên) ai cũng nghĩ là chị lười biếng,ko hc hành và ngày nào cũng chửi bới chị mặc dù chị chỉ phạm 1 lỗi RẤT nhỏ nhặt, thậm chí còn làm nhục chị trước mặt bạn bè và anh chị hàng xóm, chị cũng cố gắng rất nhiều, giúp đỡ họ rất nhiều, nhưng họ lại lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng, và từ một gia đình bth,môi trường bth, chị phải chấp nhận sống ở nơi đó như 1 nhà tù tra tấn tinh thần, bị bắt nạt,hất hủi, xỉa xói, body-samsung và nhiều thứ . Nhưng chị chọn không khuất phục (mặc dù sắp buông xui r), tụi bạn chị may mắn là được nhau và đc chia sẻ,biết điểm tốt của nhau, tụi chị hc được ở nhau rằng, phải có niềm tin vào cuộc sống tố hơn ,phải phấn đấu để ở môi trường tốt ,gặp người tốt,hợp tính của mình, còn chuyện về gia đình thì cũng chịu thua, phải cố vượt qua thôi,tìm người mà tâm sự chia sẻ, cố cho hết đời học sinh, nhờ v tụi chị đã vượt qua được kiếp nạn thời năm lớp 9 ấy. Tụi chị đã được gặp những người tốt hơn, thậm chí trong số đó còn có ng yêu, dù chưa từng có ( có mỗi chị là chưa có :v ), nhưng ko có nghĩa là sẽ không đối mặt với khó khăn nữa, thay vào đó rút đc nhiều kinh nghiệm, là tránh xa mấy đứa toxic, và mặc kệ miệng lưỡi đời, miễn là em đang làm điều thật sự tôt, em ko cần phải sợ ai hết, những đứa bắt nạt em chẳng qua tụi nó ghen tị, hoặc ko có học thức hay ứng xử gì, đi tìm và chơi với những người tốt ấy,có học ấy, đời sống có mấy năm r cũng quên nhau em ạ, chỉ còn những ng tốt, những ng thật sự quan tâm mình là ở lại. Còn về gia đình em, thì chị còn nghe bạn chị kể nhiều đứa có cha mẹ toxic khủng khiếp hơn nữa (ko tiện kể), trong số đó đã tốt nghiệp, đi làm và chuyển nhà khỏi cha mẹ, (hoặc chỉ tới quăng tiền cho cha mẹ chứ chẳng quan tâm mấy),trong số đó còn đang đi học và chịu áp lực (trong số đó có 1 ng ko qua khỏi), nhưng cũng có ng ko còn bị cha mẹ khống chế. Nhưng tin chị,em sẽ làm được thôi. Nếu em khổ quá thì hãy đến Chùa hoặc Nhà thờ cầu nguyện, mong sao cho mọi thứ được bình an, bớt khổ, chị là ng theo đạo nên chị cũng khuyên em,các Ngài linh thiêng lắm, còn ko em tìm đến bác sĩ tâm lý ấy,mọi thứ sẽ tốt hơn nếu em chọn tự tử,đời còn dài lắm em ơi.Em sẽ làm được, sẽ có được điều em muốn.
bạn nên tìm hiểu về phật pháp và thiền định sẽ giúp ích cho bạn hoặc tìm ngôi chùa nào đó và tâm sự với các sư thầy sư cô thì bạn sẽ được họ khai sáng tâm hồn bạn nhé
Bạn ơi, cố gắng lên nhé. Mình luôn tin là có ánh sáng cuối đường hầm. Cuộc đời không có ai là dễ, tất cả đều nằm trong tầm tay của chính chúng ta. Hãy nhớ rằng ở ngoài kia có rất nhiều người mong được sống, có những người trong hoàn cảnh đáng thương và chỉ hi vọng được sống thêm mấy ngày. Thế nên, hãy trân trọng mạng sống của chính bản thân bạn. Đừng để phải hối hận. Thay vì nghĩ rằng nên chấm dứt, hãy lạc quan lên và hãy chứng minh cho những ai đã từng bạo lực, bắt nạt hay không coi trọng bạn rằng bạn của sau này sẽ vượt xa họ rất nhiều. Bạn của sau này nhất định sẽ ưu tú, toả sáng và hạnh phúc hơn tất cả những ai từng tổn thương bạn. Cho đến khi ngày ấy tới, nhất định không được bỏ cuộc bạn nhé, phải cho họ thấy bạn đã trưởng thành và thành công đến nhường nào, thay vì chê bai, họ sẽ phải thừa nhận và kính nể bạn! Chúc bạn vượt qua được mọi khó khăn, và sẽ tỏa sáng rực rỡ khi thời điểm đến!
Em có vẻ gặp tình trạng nhẹ hơn chị nhưng mà chị hãy mạnh mẽ lên nhé! Nếu chị có thể tự lo thì em khuyên chị nên báo cáo với công an vì nếu năm lớp 7 chị thật sự chết thì những người đã ép chị chết cũng sẽ được tính là gián tiếp giết người. Hiện tại chị vẫn chưa 18 nên có thể gọi cho tổng đài bảo vệ trẻ em đấy ạ, dù sao đây cũng là bạo lực gia đình và bạo lực học đường, em chỉ có thể đề xuất như vậy thôi, hi vọng chị sẽ có thể vượt qua tuyệt vọng để có thể hưởng thụ chính thành quả mà chị đạt được
không nên tự tử vì đó không phải là cách giải quyết vấn đề, càng không phải là cách kết thúc vấn đề. Không ai có trách nhiệm tạo cho em một cuộc sống tốt đẹp mà chính em phải là người tạo ra nó
Còn nhiều người khổ lắm, đến 1 giới hạn nào đó, con người ta đến cuối cùng chỉ là mong được sống và sống thật khoẻ mạnh. Khổ mấy vẫn phải sống, sống để thay đổi, để nhìn thấy sự thay đổi chứ. Thời gian trôi qua nhanh lắm, năm chú 14 tuổi cũng rất giỏi, giỏi nhất nhì trường luôn, thế mà thấm cái qua 10 năm sau đi bụi, đến 10 năm sau nữa bây giờ đi làm bảo vệ, vợ còn chưa lấy được đây.20 năm trôi qua nhìn lại như 1 cái chớp mắt thấy hối hận nhiều điều vì khi còn trẻ không biết nghĩ tích cực đây. Bạn bằng tuổi chú có đứa giờ bị bệnh sưng gan sưng tim, tiền không có nằm bệnh viện chờ chết, mỗi ngày lên fb đăng ảnh phật pháp , nói lời phật pháp kia. Nên đừng có dại dột.