Tớ mệt
Thật ra tớ cũng đc sinh ra và lớn lên như 1 đứa trẻ bình thường,cũng có tuổi thơ,cũng có cha mẹ và cơ thể khỏe mạnh.nhưng mọi chuyện tồi tệ lại đến với tớ khi ở bên nội,tớ bị blhđ,bị blgđ,..tớ bị áp lực và cảm thấy khó chịu,nhiều lúc muốn khóc to,nhưng..lại sợ bị chửi,lại sợ ng khác ghét bỏ.năm lp 3,là năm tớ mới về nội,rớ bị trêu nhiều lắm,bị chúng nó trêu là tính đàn ông,cũng vì lý do tớ hc ko đc giỏi,nên mấy đám còn trai mỗi phần đi hc về là đạp xe qua lại nhà mình r hét to:con...hc ngu!con...bị phạt đó chú ơi,cô ơi!lúc đó tớ buồn lắm,vì tưởng về đây sẽ đc mn yêu thương nhưng thật sự thì phải chịu đựng những lời nói xúc phạm đến danh dự của tớ.đến năm lp 4,5 thì mình bị đám còn gái anti chẳng vì lý do nào cả,chúng nó cứ tỏ ra ghét bỏ và nói xấu sau lưng tớ,thậm chí lúc tớ có đồ ăn,thì chúng nó còn trơ trẽn ra xin cho bằng đc r lại tỏ vẻ ra thái độ,lại 1 lần nx lm tớ thất vọng.đến năm lp 7,thì mọi chuyện đã đc êm xuôi,nhưng..ko lâu sau,thằng ngồi cùng bàn mình lại gây chuyện,nó dọa tớ,nó đánh tớ,r nó còn thách tớ mách bố mẹ nó,tớ cảm thấy bị sỉ nhục,rất khó chịu.khi cô bt tin thì cô chỉ nhắc nhở,r.....mọi chuyện lại êm xuôi.nhưng sau khi thi giữa kì 2 tầm 2,3 tuần thì nó lại gây sự,tớ bị oan,nó bảo tớ nói chuyện,r cô ghi tớ vào sđb,nhưng tớ ko phục,nó cũng nói sao phải sợ,thế là tớ bảo cô và...nó lại chửi tớ,lại đánh tớ,nhưng lần này nó còn đánh tớ đau hơn(lúc này cô đi vắng)tớ cũng khóc như mấy lần trc,nhưng lần này đám con gái lẫn trai lại cười tớ,coi tớ như trò đùa.tớ tức,tớ buồn tớ cảm thấy mình như bị ghét 1 lần nữa,khi tớ lên tiếng nói lại,thì bọn con gái lại diễn,thật giả tạo,chúng nó giả bộ đi chửi mắng mấy đứa khác ko đc trêu tớ để lấy lòng tớ,nhưng chúng nó cứ nghĩ là tớ ngu hay sao í,tớ tức,tớ tủi thân lắm.nhiều lúc tớ muốn 44,tớ muốn bỏ đi ở 1 nơi thật xa để tránh những thành phần xấu xa trong cuộc sống,nhiều lúc tớ luôn đi ăn ủi ng khác,luôn cho những lời động viên,..nhưng bây giờ đổi lại chỉ là tiếng trêu ghẹo,cười nhạo của chúng nó.giờ tớ tuyệt vọng lắm,nhiều thứ tớ ko thể nói ra đc vì nó chính là nguyên nhân để tớ ra nông nổi này,tớ muốn chết,tớ ko muốn sống nhưng lại phải nhận sự xui xẻo,thật xui xẻo trong cuộc sống.tớ mệt,tớ đau,tớ buồn,tớ bị tổn thương,tớ cần lời động viên,rớ muốn cuộc sống công bằng và bình đẳng,tớ muốn mn hòa đồng,tớ muốn nhưng điều xấu xa xảy ra,đó..là điều ước mà tớ mong muốn.