Em thật sự bất lực lắm rồi,em không lẽ phải tự tự sao

Em xin kể về cuộc đời em ,em nghỉ học năm 16 tuổi vì gia đình không rảnh họp phụ huynh nên em dứt khoát xin nghỉ vì biết nó sẽ còn tiếp diễn lời mời chỉ vì em tệ 1 môn tiếng anh. Năm đó em nghỉ học em có lúc đi làm nhưng đa phần ở nhà,em là 1 kẻ kém cỏi, nhưng ít nhất em nghĩ rằng em có thiên phú bóng đá và võ thuật. Lúc đầu em học bóng đá nhưng về sau nó chuyển nơi tập khác em không tìm được nơi nên đành từ bỏ,đó là lúc em tập võ và em học hơn được 3 tháng lúc thấy định cho em vào tập luyện định thử đánh giải phố phường gì đó rất lâu rồi em không nhớ khi đang mới đai trắng. Nhưng lúc đó em lại vô tình có thông tin về nơi bóng đá nên em đành lòng từ bỏ nó vì em đã đam mê bóng gần 10 năm lúc đó có lúc đó khi em nghe mẹ nói cho đi học thì em dứt khoát nghỉ học võ. Nhưng rồi sau khi mẹ biết nơi học đá banh là phải đi qua rừng cao su sợ nguy hiểm nên không cho xin đi học nữa và đó là lúc sự tuyệt vọng tương lai em bắt đầu. Sau ngày đó em luôn chơi game với 2 bạn thân em lúc đó, nhưng giờ chỉ còn 1 vì 1 đứa đi theo con đường bóng đá và em không còn chung đường nữa. Em lúc đó vừa đi làm vừa chơi game suốt. Nhưng tới hiện tại lúc em 19 tuổi em sau khi đi làm xong em đã xin mẹ là cho con nghỉ ở nhà để con có thể tập trung vào làm streamer 1 lần nhưng đáng tiếc đã thất bại. Em của hiện tại năm 20 tuổi chuẩn bị bị mẹ bắt đi làm vì mẹ nghĩ đi làm mới có tương lai, nhưng mẹ em không biết rằng em vẫn luôn tự tạo áp lực bản thân nào là ham vọng của bản thân em,kì vọng của cha mẹ và sự báo hiếu theo cách em mong muốn. Nhưng mẹ em khi nhìn vào em suốt ngày ngồi máy chơi game với bạn luôn nghỉ em lấy cớ lười biếng. Nhưng mẹ em không biết rằng em chỉ có thể trong những khoảnh khắc chơi game cùng người bạn thân còn lại,hoặc là lúc tập tành học IT mới khiến em tạm thời quên đi áp lực, nhưng khi màn đêm buông xuống em luôn tự dày vò trong suy nghĩ,em không dám đi làm vì em sợ 1 khi đi làm phòng tuyến cuối cùng em sẽ sụp đổ chỉ có thể liều mạng vừa đi làm vừa tìm kiếm tương lai em mong muốn. Nhưng em thấy rõ tương lai của em nếu như vậy chỉ có thể hoặc là em sẽ chết vì kiệt sức hoặc chính em sẽ tự sát nếu không còn cố gắng được nữa. Mẹ em luôn nói nếu mẹ chết còn con thì sao,em biết mẹ rất lo cho em, nhưng mẹ không biết rằng em đã chấp nhận nếu tương lai nó thật sự như vậy thì em chấp nhận cái chết trên con đường em chọn và cũng không còn ai níu kéo em trong thế giới này.Thứ em tiếc nuối duy nhất là em chưa trả hết nợ đời và ân báo hiếu cho cha mẹ mà thôi. Em thật sự tạo ra một ngõ cục cho bản thân rồi,em rất áp lực và cô đơn em chỉ có 1 mình thôi. Mẹ em không biết rằng em vốn đã ít kết nối người khác ,từ lúc em nghỉ học,nghỉ đá banh,nghỉ học võ,nó là lúc em không còn kết nối với ai ở bên ngoài nữa và em cũng không nguyện kết nối. Em chỉ mong muốn anh hai hay cha mẹ hiểu rằng,hoàn cảnh hiện nay có phần do con tạo ra con chấp nhận, nhưng những áp lực đè nặng trên con mong ai đó hãy hiểu giúp con,con cũng đã từng cố gắng hết mức rất nhiều lần rồi. Con không muốn nhìn thấy tương lai tử vong như vậy nhưng con vẫn không còn lựa chọn phải bước vào

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
20

Bài viết tương tự

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!
Topics not found