Năm ngoái, khi mình lên lớp 8… cứ nghĩ chỉ có học hành và những kỳ thi mới làm mình mệt, nhưng hóa ra không phải. Áp lực gia đình, áp lực học tập, bị bạo lực học đường, bị bạo lực ngôn từ, những lời bịa đặt, những video bẩn bị ngta gán ghép… tất cả như từng lớp sóng dồn dập đập vào mình. Mình yêu một người, cậu ấy luôn là người an ủi lấy mình trong những đêm mình khóc, luôn qtam, hỏi han, dỗ dàng, đem đến tích cực cho mình,… Nhưng chính mình lại khiến cậu ấy trở nên tiêu cực, khiến cậu tự hành hạ bản thân, thậm chí uống thuốc ngủ để tìm đến cái chết. May là hôm đó cậu được cứu kịp, nhưng mình vẫn hối hận đến tận bây giờ.
Trước đây mình không dám nghĩ quẩn, vì cậu từng nói nếu mình đi, cậu cũng sẽ đi theo. Nhưng bây giờ, gia đình cấm mình yêu cậu, mình mất đi chỗ dựa duy nhất… mất luôn nguồn hy vọng để sống tiếp. Cảm giác như mọi thứ đang nhấn chìm mình xuống, và mình chẳng còn đủ sức ngoi lên nữa. Ai có cách nào chết nhanh mà k đau thì chia sẻ mình với...^^