Thật sự sanh bé rồi mình mới có thể cảm nhận được sự đau đớn và vất vả biết bao của mẹ khi sanh mình ngày trước, là lúc đau quặn từng cơn, là lúc tập đi, lúc ngắm nhìn con ngủ, biết bao cảm xúc ùa về trong lòng. Mình được mẹ ruột chăm đến tận 3 tháng, ngày đầu tiên về nhà nào dừa điếc để bé k nghe người ta nói này kia, nào dâu tằm, con dao để đầu nằm... các mẹo dân gian ngày xưa của ông bà ta, vậy chứ cũng linh nghiệm lắm đấy ấy các mom. Còn về thức ăn thì không được ăn các loại rau còn sống, trái cây chua hạn chế ăn, ăn chuối và một số món ăn có nhiều sữa, uống nước ấm và mặc thêm áo khi trời lạnh, hơ cơ thể để sau này không bị nặng mùi, nằm bóng đèn để giữ ấm mẹ và bé. Về sinh hoạt hàng ngày, do mình sanh mổ nên tập đi đứng bình thường và khoảng 2 tuần có thể gội đầu, hơ gáo dừa cho bé mỗi sáng, phơi nắng lúc sáng sớm cho cả mẹ và bé, tắm nước ấm, ngày cuối cùng của tháng mình mới biết là ra tháng là như thế nào dì của mình đâm gừng cho tha lên cả người và đốt mẻ than cho hơ người